nhiên, khí hậu, vị trí địa lý, lao động không có kỹ năng, bán kỹ
năng và vốn nợ. Những yếu tố sản xuất cao cấp bao gồm cơ sở hạ
tầng thông tin kỹ thuật số hiện đại, người lao động được đào tạo
cao như kỹ sư tốt nghiệp đại học và nhà nghiên cứu máy tính, các
viện nghiên cứu tại các trường đại học trong những ngành phức
tạp.
Một quốc gia thực sự chỉ có sẵn rất ít các yếu tố sản xuất. Hầu
hết các yếu tố phải được phát triển liên tục thông qua đầu tư, và
mức độ và độ khó khăn của đầu tư cần thiết rất khác nhau. Sự phân
biệt giữa các yếu tố sản xuất cao cấp và cơ bản tìm cách nắm bắt
những khác biệt này. Các yếu tố sản xuất cơ bản được kế thừa thụ
động, hoặc tạo ra chúng chỉ yêu cầu đầu tư của xã hội và tư nhân
tương đối đơn giản, với mức độ vừa phải. Càng ngày, những yếu tố
sản xuất này hoặc là không quan trọng đối với lợi thế cạnh tranh
quốc gia, hoặc là lợi thế mà chúng cung cấp cho các doanh nghiệp
của quốc gia không bền vững.
Tầm quan trọng của các yếu tố đầu vào cơ bản đã bị suy giảm
bởi sự cần thiết của chúng giảm đi, sự có sẵn rộng rãi của chúng
hay khả năng tiếp cận chúng dễ dàng thông qua hoạt động ở nước
ngoài của các công ty toàn cầu hoặc mua chúng trên thị trường
quốc tế. Những suy xét tương tự làm cho lợi ích của các yếu tố sản
xuất cơ bản bị thấp đi, bất chấp địa điểm của chúng. Lao động
không có kỹ năng ngày càng dễ bị tổn thương trước áp lực về
lương, dù cho anh ta là người Mỹ hay Đức. Các yếu tố sản xuất cơ
bản có thể giải thích một vài hoạt động thương mại trong nội bộ
các công ty do các công ty này hoạt động trong rất nhiều quốc gia
để tận dụng chi phí đầu vào thấp. Nhưng chúng không giải thích