khoảng 5 centimet. Vậy thì sẽ là vật gì được nhỉ?" Phân đội trưởng Hoàng
băn khoăn. "Xuất huyết dưới da rất nhiều, bên trong vết thương lại có cầu
nối tổ chức, chắc chắn do vật tày gây ra."
"Em nghĩ rằng đó không phải là hung khí." Tôi nói. "Mật độ vết
thương dày đặc cho thấy nạn nhân đứng yên một chỗ. Như vậy sẽ có hai
vấn đề. Thứ nhất, hung thủ đã muốn giết chết nạn nhân, tại sao còn phải
gây ra những vết thương nhẹ ở trên trán? Thứ hai, tại sao nạn nhân vẫn còn
sống mà lại không dịch chuyển, cứ ở yên một chỗ để cho hung thủ đánh
liên tục vào trán?"
"Có lẽ là hung thủ có vấn đề về tâm lý." Phân đội trưởng Hoàng nói.
"Cũng có lẽ nạn nhân bị đánh vào đầu trong tình trạng ngộ độc, hôn mê."
"Sọ não không bị tổn thương, nếu là hôn mê, chỉ có thể là do dùng
thuốc." Tôi nói. "Lấy mẫu máu mang đi xét nghiệm độc chất."
"Đã điều tra rõ nạn nhân ăn tối vào lúc nào chưa?" Tôi vừa đưa dao
phẫu thuật mở dạ dày, tá tràng và ruột non của tử thi ra, vừa nói. "Với thi
thể chết cháy, không thể căn cứ vào thân nhiệt để suy đoán thời gian tử
vong. Muốn suy đoán chuẩn xác, phải xem tình trạng tiêu hóa và vận
chuyển của thức ăn trong dạ dày."
"Không thành vấn đề!" Phân đội trưởng Hoàng nói. "Đã điều tra ra,
nạn nhân ăn bữa tối tại một cửa hàng ăn vặt trong ngõ vào lúc 6 giờ chiều."
"Căn cứ vào tình trạng tiêu hóa," tôi dùng dao phẫu thuật gẩy đám vật
chất vàng bóng bên trong dạ dày, giơ cánh tay lên dụi mũi, nói, "trong dạ
dày còn có không ít nhũ trấp, em đoán nạn nhân đã tử vong sau khi ăn bữa
cuối cùng khoảng năm tiếng đồng hồ."
"Đội cứu hỏa nói 11 giờ 30 phát cháy." Phân đội trưởng Hoàng nói.
"Em phán đoán nạn nhân đã tử vong vào lúc 11 giờ, thời gian chênh lệch ít