Tôi gật đầu đồng ý. Đúng vậy, trong rất nhiều vụ án, sau khi thi thể
được làm lạnh, những tổn thương chưa phát hiện trước đó lại hiện lên rất
rõ. Cuốn "Tạp chí Pháp y học" cũng đã từng công bố một bài nghiên cứu có
tên là "Phát hiện tổn thương trên thi thể bằng phương pháp đông lạnh."
Suốt dọc đường, không ai nói với ai lời nào, chúng tôi mau chóng tới
phòng bảo quản tử thi trong nhà xác.
Trong tiếng động cơ máy lạnh chạy ầm ầm điếc tai, chúng tôi mau
chóng tìm thấy tủ bảo quản thi hài của Tiểu Thái. Thi thể vừa được lôi ra,
ánh mắt chúng tôi đều đổ dồn vào tổn thương trên ngón chân Tiểu Thái.
"Đúng là có tổn thương thật!" Tôi kinh ngạc thốt lên.
"Đáng lẽ trong lần khám nghiệm tử thi đầu tiên, chúng ta đã phải phát
hiện ra mới phải." Sư phụ đeo găng tay, dùng kẹp cầm máu cạo khẽ vào vị
trí tổn thương. "Biểu bì hơi bong tróc, nhưng trong lần khám nghiệm đầu
tiên đã không phát hiện ra, bởi vì nó hoàn toàn đồng nhất với màu sắc của
phần da xung quanh."
Tôi dùng kẹp cầm máu gắp lấy một miếng bông gòn thấm cồn, lau lên
chỗ tổn thương, mấy chỗ biểu bì bong tróc dần dần hiện rõ.
"Đây là tổn thương trong lúc hấp hối (1)." Tôi nói. "Biểu bì bong tróc
nhưng lại không thấy có hiện tượng xuất huyết rõ rệt, chỉ thấy xuất huyết
rất nhẹ dưới da, đó là đặc trưng của tổn thương vào thời điểm sắp chết."
(1) Tổn thương khi sắp chết là chỉ tổn thương vào giai đoạn não đã tử
vong nhưng một phần tế bào tổ chức vẫn chưa dừng hẳn hoạt động nên sẽ
có phản ứng sống mờ nhạt.
"Như vậy chúng tỏ chúng ta đã suy luận chính xác." Sư phụ nói. "Sau
khi Tiểu Thái bị bóp cổ đến chết, hoạt động của tế bào trong cơ thể vẫn
chưa dừng, đúng lúc đó, hung thủ đã tháo xăng đan của Tiểu Thái, gây ra