LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 458

Sau khi phân tích vật chất trong dạ dày của nạn nhân, tôi nói: "Nạn

nhân uống rượu, ăn no, có lẽ đã bị sát hại sau bữa ăn cuối cùng khoảng năm
tiếng đồng hồ. Điều đó có nghĩa là, nếu như bình thường nạn nhân ăn cơm
vào lúc 7 giờ, vậy thì anh ta bị sát hại vào lúc 11 hoặc 12 giờ đêm. Trong
khoảng thời gian đấy, nạn nhân đã làm gì nhỉ?"

"Chắc chắn là đi uống hiệp hai." Bác sĩ Hoa nói. "Nếu nạn nhân uống

rượu trong bữa tối, thế thì năm tiếng đồng hồ sau, mùi rượu trong dạ dày
không thể nồng nặc như thế được. Chỉ có một khả năng, đó là sau khi ăn tối
xong, anh ta lại đi uống rượu."

"Đúng là người ăn không hết kẻ lần chẳng ra." Đại Bảo nói. "Bữa tối

của chúng ta chắc lại là mì sốt, có hiệp hai thì chắc cũng chỉ có mì ăn liền
thôi."

Tôi dùng kẹp cầm máu gắp lấy một hạt nhỏ từ trong dạ dày của nạn

nhân ra, đặt trên găng tay bóp khẽ, nói: "Anh Hoa đoán đúng đấy, đây là
hạt dẻ cười. Bữa tối thì không thể ăn hạt dẻ cười được. Cho nên, rất có thể
là anh ta lại đi uống rượu, hát karaoke."

"Nói tóm lại là nạn nhân tử vong vào khoảng hai ngày trước." Đại Bảo

nói. "Nếu như tìm ra được lai lịch thi thể, những việc này sẽ dễ dàng sáng
tỏ thôi mà. Thôi, chúng ta khâu lại đi chứ?"

Tôi gật đầu, nói: "Khâu lại đi."

Tôi khó nhọc duỗi thẳng lưng, giậm chân thật mạnh, đôi chân như đã

tê cứng hoàn toàn. Tôi cởi trang phục giải phẫu, bước đến bên cái hố toàn
đá nơi chôn giấu tử thi, ngồi xuống quan sát.

Đại Bảo và bác sĩ Hoa đã khâu xong thi thể, đi đến bên cạnh tôi nói:

"Chúng ta quay về huyện lỵ nhé?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.