LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 482

đã cùng nhau leo lên tầng bốn tối tăm u ám. Hành lang tầng bốn chồng chất
rác rưởi, họ bước qua những đống rác, gõ cửa từng căn hộ.

Không phòng nào có người ở.

Kể cũng lạ, bắt đầu từ đêm hôm đó, họ còn không nghe thấy tiếng

khóc than rùng rợn ấy nữa. Chắc là ma nữ đã sợ hãi bỏ chạy mất rồi. Vài
hôm sau, mọi người cũng quên bẵng luôn chuyện ấy.

Cho đến hôm qua, khi ông Vương lại thức dậy giữa đêm khuya đi tiểu

tiện, chợt loáng thoáng ngửi thấy mùi lạ ở cầu thang? Là mùi của hồ ly
tinh? Ông Vương sực nhớ đến con ma nữ xinh đẹp kia, thế là lại chui vào
trong chăn gắng nhịn tiểu mà run cầm cập cả đêm.

Sáng sớm, ba người sống ở tầng trệt lại gặp nhau bàn bạc. Họ đều

ngửi thấy mùi xú uế bốc lên ở cầu thang. Nhớ đến tiếng khóc ai oán vào hai
tuần trước, họ cảm thấy không thể chịu đựng nỗi khiếp đảm này thêm nữa,
liền gọi cho 110.

*

"Sau đó thì sao? Cảnh sát đã phát hiện được gì?" Đại Bảo hẳn đang

nghĩ rằng bác sĩ Tiết không nên úp mở vào đúng đoạn then chốt này.

"Sắp tới rồi, chúng ta đến xem sẽ rõ." Bác sĩ Tiết nhíu mày nói.

Nhìn vẻ mặt của bác sĩ Tiết, tôi biết ngay hôm nay lại phải dùng đến

mặt nạ phòng độc và rau mùi.

Quả nhiên, sau khi đi qua trung tâm huyện lỵ nhộn nhịp, chúng tôi đã

trông thấy tòa nhà chung cư gạch xanh ấy.

Hiện trường nằm ở nơi khuất nẻo nên không có nhiều kẻ tò mò kéo tới

xem. Dưới nhà đỗ mười mấy chiếc xe cảnh sát, vòng dây cảnh giới màu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.