LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 577

Tôi lẳng lặng đi tới bên gốc cây cạnh tòa biệt thự. Đây là một cây

thạch lựu đã bị gió quật nghiêng trong trận bão cách đây không lâu. Khiến
tôi chú ý là trên thân cây có buộc một sợi dây thừng để cố định.

"Không nhầm đâu!" Tôi nhìn nút dây, khẽ nói. "Chắc chắn là hắn!"

"Vậy thì cũng phải chờ cơ hội!" Điều tra viên đứng bên cạnh phân đội

trưởng Hoàng nói. "Tối nay cứ theo dõi, đến mai sẽ lại tìm cách khác."

*

Hôm sau, tôi đang ngủ tít trên xe thì phân đội trưởng Hoàng lay tôi

dậy: "Nhìn kìa, Mercedes tới đón cháu rồi."

Hôm nay là cuối tuần, chắc là bố vợ Thủy Lương muốn cho hai vợ

chồng có không gian riêng tư nên từ sáng sớm đã tới đón cháu về nhà mình.
Chiếc Mercedes vừa đi khỏi, anh Hoàng lập tức ra lệnh hành động.

Bà giúp việc mắt lờ đờ ngái ngủ vừa mở cổng ra, nhìn thấy cả đám

cảnh sát súng ống lăm lăm bên ngoài thì há hốc miệng kinh hãi. Anh Hoàng
giơ tay ra hiệu cho bà ta im lặng, bà ta cứng nhắc gật đầu. Chúng tôi âm
thầm tiến lên tầng hai trong sự hãi hùng của bà giúp việc.

Tầng hai có đến bốn, năm phòng, các điều tra viên lần lượt ghé tai vào

từng cửa phòng lắng nghe, sau đó dừng lại trước cửa căn phòng thứ ba,
quay đầu ra hiệu cho phân đội trưởng Hoàng. Phân đội trưởng Hoàng vừa
gật đầu, điều tra viên lập tức đạp tung cửa phòng nhanh như chớp xẹt.

Đập vào mắt là một chiếc giường lớn, một người đàn ông khỏa thân

vừa bật dậy khỏi một người phụ nữ tóc dài. Chúng tôi đột ngột xộc vào
khiến cả hai người trên giường đều trợn trừng mắt kinh ngạc, cho đến khi
nhìn rõ khẩu súng trong tay điều tra viên, người phụ nữ mới kêu rú lên kinh
hãi. Tiếng kêu rú đã khiến người đàn ông bừng tỉnh, không kịp vơ lấy quần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.