LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 579

Người phụ nữ đang vùng vẫy khóc lóc vừa nghe thấy vậy thì run bắn,

gào lên ầm ĩ: "Các người bắt nhầm người rồi, không thể như thế, không thể
thế được! Sao các người lại vu oan cho Thủy Lương của tôi! Bố tôi quen
sếp của các người đấy, tôi sẽ cho các người mất việc cả lũ!"

"Chị hãy bình tĩnh!" Tôi thấy người phụ nữ không giãy giụa nữa thì

thả lỏng tay một chút, nói. "Chúng tôi đã có bằng chứng chứng minh Thủy
Lương là nghi phạm lớn nhất. Chúng tôi không đổ oan cho người tốt,
nhưng cũng không cho phép kẻ xấu lọt lưới."

Thủy Lương đã im thít không nói năng gì nữa. Người phụ nữ đang

cuộn mình trong khăn biết rằng không đủ sức ngăn cản liền rũ rượi đổ
xuống giường, hai mắt sưng húp nhìn trân trối vào mọi người, khóc nấc lên
từng chặp.

*

Đã năm tiếng đồng hồ trôi qua, trong phòng thẩm vấn tăm tối, Thủy

Lương vẫn không hé răng một lời.

Tôi ra khỏi phòng giám sát, đi tới bên ngoài phòng Giám định ADN,

châm một điếu thuốc, đợi kết quả xét nghiệm. Mãi rồi cửa phòng cũng mở
ra, nhìn ánh mắt tràn đầy mong đợi của tôi, trưởng phòng Trịnh cười nói:
"Sốt ruột lắm phải không? Chuẩn rồi, chính là hắn!"

Tôi mừng cuống lên, cầm báo cáo xét nghiệm chạy về phòng thẩm

vấn. Lúc đi qua hành lang, nghe thấy có người đang gào thét ầm ĩ ngoài đó,
thì ra bố vợ Thủy Lương sau khi hay tin đã phải nhập viện vì xuất huyết
não, tay luật sư đang nhảy choi choi lên chửi bới đe dọa sẽ kiện chúng tôi
ra tòa. Nhưng anh ta không biết rằng, bằng chứng trên tay tôi sẽ đủ để bịt
miệng anh ta lại.

"Có biết đây là cái gì không?" Tôi đóng cửa lại, ném bản báo cáo lên

ghế, nói với Thủy Lương. "Chứng cứ ADN, anh nghĩ anh giết năm người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.