Dương Phong được đưa thẳng từ ICU tới nhà xác trong tình trạng lõa
thể, giảm bớt được công đoạn cắt bỏ quần áo. Trên ngực nạn nhân có một
vết mổ phẫu thuật đã được khâu lại, bên cạnh vết mổ còn có một vài vết cắt
cũng đã được khâu cẩn thận.
"Những vết cắt này không có vảy da," tôi vừa tháo bỏ đường chỉ khâu
vừa nói, "cho thấy đây là vết mổ của bác sĩ phẫu thuật chứ không phải vết
thương do dao đâm vốn có. Vết thương gây tử vong không nẳm ở ngực."
"Nhưng nạn nhân tử vong vì bị đâm thủng tim." Bác sĩ Triệu nói.
Tôi lấy kim thăm dò ra, lần lượt thử từng vết rạch, kiểm tra độ sâu của
vết rạch theo các hướng. Bỗng nhiên có một chỗ kim thăm dò lọt sâu xuống
vết thương, tôi thận trọng lay khẽ mũi kim, cảm thấy đầu mũi kim đã chạm
tới nội tạng.
"Chính là chỗ này." Tôi chỉ vào một vết đâm ở hạ sườn bên trái của
nạn nhân, nói. "Từ đây đâm xuyên vào khoang ngực, hướng đâm chếch lên
trên."
Bác sĩ Triệu khẽ gật đầu, tôi nhanh chóng mở khoang bụng và khoang
ngực của nạn nhân ra dọc theo đường trung tuyến trước của cơ thể, để lộ ra
phần xương sườn trắng đỏ đan xen và nội tạng màu hồng trong ổ bụng.
"Sáu lỗ thủng ở hạ sườn và dưới nách nạn nhân có lẽ là vết đâm của
hung thủ chứ không phải là vết mổ phẫu thuật." Bác sĩ Triệu nói.
Tôi gật đầu đồng tình, nói: "Hình dạng vết thương giống nhau, mép
vết thương một cùn một sắc, phù hợp với đặc trưng của vết thương do hung
khí nhọn gây ra. Vết thương dài khoảng 3 centimet, vậy thì độ rộng của
lưỡi dao cũng khoảng 3 centimet."
"Giống hệt như hình dạng vết thương trên bụng Tào Kim Ngọc, có lẽ
là do cùng một loại hung khí gây ra." Bác sĩ Triệu nói. "Nhưng nói thế cũng