LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 237

“Điều mình biết là thế này,” Ethan nói, lảng tránh câu hỏi của tôi. “Rachel
không hề mong muốn có tình cảm đó với Dex, cô ấy vô cùng đau khổ, dằn
vặt. Cô ấy đã quyết tâm làm phù dâu chính cho cậu sau khi quay về New
York. Cô ấy đã chuẩn bị sẵn sàng để tiếp tục sống, cố ép mình phải quên
Dex và làm bạn của cậu. Như vậy là quá tử tế so với những gì người khác
có thể làm được nếu ở trong tình cảnh của Rachel.”

Tiếng tim đập thình thịch vang lên trong tai tôi. Tôi chỉ quan tâm đến một
điều. Một chi tiết duy nhất. “Nói cho mình ngày tháng cụ thể đi, Ethan.
Bọn họ ngoặc vào nhau lần đầu là khi nào?”

Ethan khoanh tay lại, thở hắt ra.

“Trước hay sau sinh nhật Rachel?” tôi hỏi. Thực sự tôi cũng không hiểu vì
sao mình lại nghĩ đến cái ngày ấy. Có lẽ là vì sinh nhật Rachel vào cuối
tháng Năm, trùng với ngày lập hạ. Tôi cũng nghĩ đến ngày Tưởng niệm
Liệt sĩ, nhưng không. Tôi nói, “Ngày sinh nhật Rachel,” và nhìn nét mặt
Ethan là tôi biết mình đã đoán trúng phóc. Tâm trí tôi quay ngược thời gian,
trở lại đúng đêm hôm đó, cái đêm tôi đã tổ chức một bữa tiệc sinh nhật bất
ngờ cho cô ta. Đột nhiên tôi hoảng hốt nhớ ra, gần bảy giờ sáng ngày hôm
sau Dex mới dẫn xác về nhà. Anh ta nói mình đi cùng Marcus. Vậy là
Marcus đã bao che cho anh ta. Cả ba kẻ đó đều đã nói dối tôi! Chồng chưa
cưới của tôi đã qua đêm với người bạn thân nhất của tôi! Hàng tháng trời
trước khi tôi lừa dối anh ta!

Bất giác, tất cả mọi chuyện trở nên rõ như ban ngày: những tối Dexter làm
việc muộn hơn bình thường, Rachel không hào hứng gì với những việc cần
làm để chuẩn bị cho lễ cưới của tôi, và dịp cuối tuần nghỉ lễ mồng bốn
tháng Bảy!

Trời ơi, Rachel và Dex đều không đi Hampton mà ở nhà!

Hai kẻ đó đã ở với nhau suốt mấy ngày cuối tuần đó!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.