LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 315

Tôi hỏi cậu ấy có thấy tiếc vì chúng tôi đã mở quà quá sớm thay vì để đến
bây giờ hay không. Tôi biết quà không phải là vấn đề quan trọng nhất mỗi
dịp Giáng sinh, nhưng một khi đã mở quà thì sau đó lúc nào tôi cũng cảm
thấy thất vọng đôi chút vì phần mở quà Giáng sinh đã qua mất rồi.

Dù vậy, lần đầu tiên trong đời, tôi thích được cho đi hơn là nhận lại.

Ethan bảo cậu ấy thích mở quà vào đêm Giáng sinh hơn, rồi nói tiếp,
“Nhưng mình có thể đem đến cho cậu một thứ khác nữa...”

Tôi nhìn Ethan, và có lẽ vẻ ngạc nhiên đã hiện hữu trên mặt tôi. Không biết
có phải do tôi tưởng tượng ra không hay là giọng cậu ây đang gợi mở một
điều gì đó? Có phải Ethan đang quyến rũ tôi không nhỉ? Nhưng tôi chưa
kịp đáp thì cậu ấy đã vô tư nói tiếp, “Một bài thơ được không?”

“Ô, được chứ,” tôi nói, cảm thấy nhẹ cả người vì ban nãy mình chưa kịp
phát ngôn ra điều gì đáng xấu hổ. “Bài thơ có tên là gì thế?”

Cậu ấy ngẫm nghĩ một giây rồi nói, “ ‘Bà mẹ Nóng bỏng’.”

Tôi cười bảo cậu ấy đọc cho tôi nghe, nhớ lại những vần thơ ngộ nghĩnh
cậu ấy làm hồi cấp ba. Ethan hắng giọng và bắt đầu đọc rap, nhấn giọng
một chút cho vần và gật gù theo nhịp,

Em nóng bỏng trong chiếc váy gợi cảm Bà mẹ nhỏ,

người xinh nhất thế gian

Em cứ mơ được mua đồ con gái

Nhưng ai ngờ lại sinh đúng con trai

Em không khóc và cũng chẳng lo phiền

Vì em biết mình sẽ như mẹ hiền

Ở trên đời không có ai sánh được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.