của người khác.”
Tôi hỉ mũi đáp, “Mình không sao dẹp đi được cảm giác đó. Bà ấy là mẹ
ruột của mình mà lại đối xử với mình như vậy.”
“Bố mẹ đôi khi cũng khiến con cái thất vọng. Cậu chỉ cần trở thành một
người mẹ tốt hơn thế của các con cậu sau này. Mình tin cậu sẽ làm được.”
“Sao cậu biết?”
“Bởi vì, Darce, gần đây cậu đã bộc lộ con người thật của cậu.”
Tôi lại hỉ mũi. “Cậu bảo ‘con người thật’ nghĩa là sao?”
“Nghĩa là... cậu là một cô gái tốt.” Ethan khẽ chạm nhẹ lên cánh tay tôi.
“Và mạnh mẽ. Nhất định cậu sẽ trở thành một người mẹ tuyệt vời.”
Trong những năm qua, tôi đã nhận được biết bao nhiêu lời ngợi khen tâng
bốc từ vô số đàn ông. Em đẹp lắm. Em thật quyến rũ. Em thật tuyệt vời.
Anh muốn có em. Đồng ý lấy anh nhé? Nhưng những lời an ủi Ethan dành
cho tôi là điều tuyệt nhất tôi từng được nghe từ một người đàn ông. Tôi tựa
đầu lên vai Ethan, để mình được sưởi ấm.
“Mình sẽ cố gắng, Ethan à. Mình nhất định sẽ cố gắng thật nhiều.”
Sáng hôm sau, Ethan và tôi tỉnh dậy và chúc nhau “Giáng sinh vui vẻ” với
giọng ngái ngủ.
“Hôm nay bọn mình sẽ làm gì?” tôi hỏi.
“Ta sẽ làm một bữa thịnh soạn,” Ethan hớn hở đáp. Hai ngày trước, cả hai
chúng tôi đã cùng đi mua thức ăn, chiếc tủ lạnh bé tẹo của Ethan giờ đang
ních đầy đồ chúng tôi mua về.
“Còn gì nữa không?”
“Chỉ riêng việc nấu bữa ăn Giáng sinh cũng đã mất gần như cả ngày rồi,”
cậu ấy nói.