LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 65

“Đừng bao giờ làm thế nữa nghe chưa,” anh ta đáp. “Anh nói nghiêm chỉnh
đấy.”

“Vâng, thưa bố,” tôi đáp, dù tôi chẳng hề nghĩ mình sẽ dính bầu. Từ trước
đến giờ - đặc biệt là hồi học đại học - đã nhiều lần tôi quên uống thuốc
hoặc không cẩn thận khi quan hệ, nhưng tôi chưa từng có thai. Thực ra mà
nói, một phần nào đó trong tôi còn tin rằng mình không thể có thai được
nữa kia. Thế lại càng tốt. Đến lúc thích hợp, tôi chỉ cần nhảy lên máy bay
đến Trung Quốc hoặc Campuchia nhặt đứa bé nào đó về nuôi là xong.
Giống như Nicole Kidman hay Angelina Jolie ấy. Và thế là úm ba la, tôi trở
thành một bà mẹ sành điệu với thân hình hoàn hảo vẹn nguyên.

“Việc đó không hay đâu,” Marcus mỉm cười nói. “Xử lý đi. Rửa ráy, đi tè
hay làm gì đó đi được không?”

“Còn lâu,” tôi nói, xếp chân lại rồi ngồi lên trên, kỹ thuật mà cô bạn hồi
trung học Annalise đã dạy tôi khi cô ấy và chồng đang muốn có con. “Bơi
đi, lũ tinh binh bé nhỏ, bơi đi nào!”

Marcus bật cười thơm lên mũi tôi. “Đồ khỉ.”

“Ừ, nhưng anh vẫn yêu em,” tôi nói. “Nhắc lại câu đó đi.”

“Nhắc lại cái gì chứ? Anh chưa bao giờ nói như thế nhé.”

“Có đấy. Nhắc lại đi.”

Anh thở dài đánh thượt rồi nhìn tôi âu yếm. “Anh hơi hơi yêu em, khỉ ạ.”

Tôi mỉm cười, thầm nghĩ cuối cùng mình cũng thành công. Marcus đã bị
chinh phục. Anh là của tôi nếu tôi muốn. Những ngày sau đó, tôi cố gắng
tìm kiếm một dấu hiệu nào đó có thể cho tôi câu trả lời. Tôi nên chọn Dex
hay Marcus? Hôn nhân hay tình dục? Cảm giác an toàn hay vui thú?

Và rồi, vào một ngày đầu tháng Chín, khi chỉ còn một tuần nữa là đến lễ
cưới, cuối cùng tôi cũng có được câu trả lời dưới dạng hai vạch song song

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.