LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 84

hết mình nữa chứ, cậu biết đấy. Mọi người đều đến cả. Nó sẽ khiến cậu
nguôi ngoai ngay thôi.”

“Tối nay thì không được,” tôi nói. “Có lẽ mình cần chút thời gian ở một
mình. Mà thực ra có khi mình về luôn đây. Không thể ở lại thêm được nữa -
và mình không muốn người khác trông thấy mình khóc.”

“Cần mình đưa về không? Thế nào Cal cũng đồng ý thôi,” cô nói. “Bọn
mình có thể đi shopping. Liệu pháp mua sắm ấy mà.”

“Thôi, cảm ơn cậu. Mình muốn được ở một mình,” tôi đáp, dù thực ra tôi
định ở với Marcus cơ.

“Vậy thì thôi,” Claire nói, thất vọng ra mặt. “Mình hiểu mà.”

“Mình chỉ phải hoàn thành nốt một bức e-mail trước khi về. Cậu đọc lại
giúp mình xem viết thế có được không nhé?”

Trước đây, đọc soát lỗi e-mail cho tôi luôn là phần việc của Rachel. Cô ta
rất giỏi việc đó. Tôi thề sẽ không nghĩ ngợi gì đến cô ta nữa. Cứ coi như cô
ta không tồn tại cho tới khi nào lời xin lỗi của cô ta được viết lên bầu trời
bằng máy bay phun khói. Trong khi chờ đợi thì Claire đang đảm nhận công
việc đó một cách hết sức nghiêm túc, rướn người lại gần màn hình máy tính
của tôi và đọc lại bức thư điện tử hai lần. Cuối cùng, cô ngẩng lên, gật đầu
thật nhanh với tôi và nói rằng ổn rồi, tốt lắm rồi. Vậy là tôi nhấn nút gửi đi
rồi ung dung bước dọc hành lang, sung sướng tận hưởng những ánh mắt và
những lời xì xào của đồng nghiệp trên đường ra về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.