LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 10

Chương 1

Nó náu mình trong bụi cỏ cao, dòm lom lom về bãi đất trống gần đó.

Lúc này đang là đầu tháng Ba, tiết trời dạt dào ý xuân, ánh dương rạng

ngời chiếu sáng một vùng điền dã, con gió mát lành, phóng mắt nhìn ra xa,
ở nơi giao nhau giữa đất và trời chỉ có đồng cỏ xanh mênh mông và hai ba
cây cổ thụ cùng một con đường đất không rộng lắm. Trên đường, có hai kẻ
thiếu niên đang đứng. Người thì áo xống không dài không ngắn, không cũ
không mới; người thì mũ ngọc tóc buộc gọn gàng, áo dài phấp phới. Người
thì vác thanh kiếm nát, vỏ kiếm hoen gỉ loang lổ; người thì lưng đeo bảo
kiếm, bao kiếm khảm ngọc trang trí, chuôi kiếm treo mấy sợi tua rua lạt
màu khẽ đung đưa trong gió.

Nó thu mình trong bụi cỏ, cẩn trọng quan sát qua kẽ hở, không dám

động đậy.

Lạc Việt đứng trên con đường đất giữa đồng cỏ dưới chân núi Thiếu

Thanh, vác thanh bội kiếm, ngậm nhành cỏ đuôi chó, nheo mắt nhìn người
trước mặt. Đúng là oan gia ngõ hẹp, hôm qua tiểu sư đệ xích mích với
người Thanh Huyền phái, bị đánh cho bê bết, phải khiêng về sư môn, hắn
đang định đi tìm Thanh Huyền phái đòi công đạo cho sư đệ, vừa hay lại gặp
Lạc Lăng Chi ở đây.

Lạc Lăng Chi, ái đồ của chưởng môn Thanh Huyền phái, cũng giống

Lạc Việt, là đại đệ trong sư môn. Nhưng lúc này, Lạc Lăng Chi lại như thể
chẳng hề hay biết chuyện gì đã xảy ra, giữ thái độ nhã nhặn mọi khi, nói với
hắn, "Việt huynh, tôi đang có việc gấp cần về sư môn ngay, không biết Việt
huynh có thể nhường đường được không?" Giọng nói ôn hòa lễ độ, nét mặt
cũng vô cùng khiêm nhường.

Liên Kết Chia Sẽ

    Just a moment...
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.