LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 288

thăng trầm cô độc, "Trong cuộc đại chiến tiên ma, ta đã sai lầm, tin những
lời dối trá của đế vương Ma tộc, cho rằng y muốn hướng thiện quy hàng,
niệm giao tình cũ, định thả cho y một con đường sống nên tiết lộ tiên cơ.
Thần Tiêu đế không lấy mạng của ta, đã là thủ hạ lưu tình lắm rồi."

Lạc Việt, Chiêu Nguyên và Đỗ Như Uyên đều không rõ nội tình, nghe

cảm thán như vậy chỉ thấy đầu óc quay quay.

Ứng Trạch quá lùn, ai nấy muốn nhìn đều phải cúi xuống, cũng hơi mỏi

cổ.

Lâm Tinh đưa cho Ứng Trạch bao nước rồi ngồi phịch xuống bên cạnh,

"Vậy làm sao điện hạ thoát khỏi nơi giam cầm, rồi lại vì sao bị người phàm
phong bế trong quả trứng?"

Ứng Trạch khinh khi nhìn bao nước, nhưng vẫn giơ tay ra nhận lấy,

uống một ngụm. Lạc Việt kéo Chiêu Nguyên cùng ngồi xuống, Đỗ Như
Uyên cũng ngồi theo, mọi người đều dõi ánh mắt háo hức về con người cô
độc thê lương, nghe lão tiếp tục tự thuật. Ứng Trạch khinh khỉnh "hừ" một
tiếng, "Mấy trăm năm trước, ta may mắn thoát khỏi nơi phong bế, lấy lại tự
do. Gân ta vốn đã bị Thần Tiêu đế chặt đứt, tuy về sau vẫn mọc trở lại,
nhưng pháp lực kém xa khi xưa. Không ngờ bao năm trôi qua, Ngọc đế đã
trở nên lẩm cẩm. Ta chỉ vì muốn cứu dân chúng trong thị trấn dưới núi
Thiếu Thanh, tự ý làm một trận mưa, để lộ khí tức khiến Thiên đình phát
giác, Ngọc đế liền cho rằng ta vừa thoát thân lại muốn kình chống Thiên
đình, bèn phái thiên tướng tới bắt ta."

Lâm Tinh gật đầu, "Sau đó ông liền thể hiện khí phách phi phàm năm

xưa, một mình đại chiến tất cả số thiên tướng."

Ứng Trạch lại khinh khỉnh cười nhạt, ngửa cổ uống một ngụm nước,

"Tuy pháp lực của bản tọa còn xa mới được bằng năm xưa nhưng mấy tên
hậu sinh cỏn con ấy, đừng hòng giở trò dưới tay ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.