LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 513

dưng bốc hỏa là cô sai. Lâm Tinh phủi tay, đang định làm phép đuổi theo
bọn Lạc Việt, bỗng cảm thấy một luồng khí tức phàm nhân đột ngột bức tới.

Lâm Tinh cau mày, khí tức này không phải của Lạc Việt, nhưng cũng

hơi quen. Cô ngẩng phắt đầu, dưới ánh sao, một bóng người đứng trên mái
nhà khoanh tay, cười nhe hàm răng đều tăm tắp nhìn cô, "Cô nương phản
ứng thật nhanh nhạy, ta có trốn nữa cũng không giấu được cô."

Lâm Tinh nheo mắt, "Tôn Bôn? Ngươi ở đây làm gì?"

Tôn Bôn từ mái nhà tung người nhảy xuống, tư thế tiêu sái đáp xuống

trước mặt cô, "Ta chỉ định nói với cô nương, trên đời này, không phải tất cả
nam nhân đều háo sắc, khát khao tay ôm tay bồng, giai nhân như mây." Gã
cúi đầu, mặt xáp lại ở một khoảng cách có hơi ám muội, "Cũng có người,
dù trở thành hoàng đế, cũng nguyện vì một người mà vứt bỏ hậu cung tam
thiên."

Lâm Tinh nhướng mày, "Thì ra vừa rồi ngươi nghe lỏm."

Tôn Bôn nhếch khóe miệng, "Có lẽ vừa rồi cô nương và đám người kia

đều bận thảo luận chuyện hoàng đế hậu cung, nên không màng phát giác ta
tiếp cận." Nụ cười của gã càng rõ nét, "Thật không ngờ Lạc Việt hiền đệ kia
lại định làm hoàng đế, chí hướng cao vời, Tôn mỗ lấy làm khâm phục, các
vị chẳng phải phụng mệnh quốc sư tương lai trà trộn vào dân gian hay sao?
Đến tạo phản cũng là tuân theo mật lệnh ư?"

Lâm Tinh lùi ra sau một bước, sốt ruột nói, "Liên quan gì đến ngươi,

còn nữa, ngươi không giở bộ dạng quái gở thì không nói chuyện được hả?"

Tôn Bôn cười khì, "Được thôi, vậy tại hạ nói thẳng. Hạng người như

Lạc Việt, chỉ là một kẻ xoàng xĩnh tầm thường, không đáng cho cô nương
để ý, hà tất lãng phí tâm tư vì hắn? Chẳng thà tìm lấy một người khác xứng
đáng hơn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.