LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 515

Lâm Tinh lại ngầm thừa nhận, "Ngươi muốn làm hoàng đế thì đi tìm

Chiêu Nguyên ấy, xem nó có thể bỏ Lạc Việt chọn ngươi không."

Tôn Bôn lắc đầu, "Tại hạ không hứng thú làm hoàng đế. Ngày ngày

canh ba ngủ canh năm thức, đầu đội mũ miện mình khoác long bào nghe
đám đại thần tụng kinh phê sớ tấu, chẳng khác nào chịu tội sống, có cho
thêm tiền ta cũng không làm." Ánh mắt gã nhìn Lâm Tinh bỗng trở nên
mạnh mẽ, "Ta chỉ muốn nắm binh quyền, được đánh trận, có thể báo thù rửa
hận."

Lâm Tinh vẫn giả cách không hiểu, "Ngươi muốn có binh quyền, cớ gì

đến tìm ta?"

Tôn Bôn nhìn cô, "Lẽ nào, lại có người cho rằng cô nương là thần hộ

mạch phò tá quan văn?"

Lâm Tinh biến sắc mặt, dựng đứng lông mày, hung dữ nói, "Là ý gì, bảo

trông ta rất không có học vấn ư?"

Tôn Bôn bày ra bản mặt vô tội xua tay, "Đâu có đâu có, ý ta là, cô

nương xem vẻ rất có sức mạnh."

Lâm Tinh hừ mũi, "Ngươi đừng mơ hão, dù cho ta có là thần chọn võ

tướng, cũng không đến lượt loại người như ngươi được chọn đâu."

Tôn Bôn khẩn khoản, "Cô thấy ta không đủ tư cách ở mặt nào?"

Lâm Tinh nói, "Mặt nào cũng không đủ, đầu tiên là nhân phẩm quá nát."

Cô không buồn dây dưa với Tôn Bôn thêm nữa, đang định phẩy tay bỏ đi,
Tôn Bôn ở sau lưng liền nói, "Trong loạn thế, không cần người tốt."

Lâm Tinh quay đầu lại, "Ngươi sai rồi, trần gian lúc nào cũng cần người

tốt. Hơn nữa..." Toàn thân cô tỏa ra vầng sáng đỏ nhàn nhạt, "những kẻ chỉ
màng cái lợi trước mắt, xưa nay đều khó thành đại sự."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.