LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 632

dưới hai ngày. Bọn chúng hẳn đã biết từ trước rằng Đàm Đài Dung Nguyệt
sẽ rời thành trong hôm nay."

Lạc Việt nhíu mày trầm tư. Thời gian Đàm Đài Dung Nguyệt ở Cửu ấp

vừa hay phù hợp với thời gian Tôn Bôn nói, cũng chính là, khi nàng vừa
vào thành, đám thích khách này đã bắt đầu lên kế hoạch bố trí.

Tôn Bôn khoanh tay, "Lạc thiếu hiệp, thấy thế nào?"

Lạc Việt trầm ngâm hồi lâu mới nói, "Ta đoán, hoặc là, những người kia

đã biết trước hành tung của Đàm Đài tiểu thư, ngay từ đầu đã bày trận đón
lõng hoặc là trong thành Cửu ấp hoặc phủ quận vương có nội gián, mưu đồ
bất lợi với Đàm Đài tiểu thư."

Tôn Bôn nhướng cao lông mày, "Nói thế tức là Lạc thiếu hiệp không hề

cho rằng đây là hành vi của Trấn Tây vương phủ."

Lạc Việt thở dài, "Kế hoạch chu đáo như vậy, sao có thể giao cho đám

thích khách có hình xăm?"

Tôn Bôn lại nở một nụ cười ý vị sâu xa.

Chiêu Nguyên không góp được lời nào, chỉ đứng bên quan sát. Nó lờ

mờ cảm thấy sự việc khá phức tạp, ẩn giấu đằng sau là những âm mưu và
nội tình bất ngờ. Đáng tiếc, ngay đến suy đoán nó cũng không biết đoán
theo hướng nào, từ đáy lòng không khỏi khâm phục Lâm Tinh khôn ngoan
sắc sảo và Thương Cảnh vạn sự thông. Hơn nữa, giờ vẫn còn một chuyện
khiến nó rất đau đầu. Con chim nhỏ lông vàng cứ bám chặt trên vai nó, như
cục kẹo kéo dính nhách, đuổi thế nào cũng không đi. Chiêu Nguyên lo chỉ
lát nữa thôi hoàng nữ sẽ đuổi tới, kiếm nó tính sổ vì dám cuỗm mất con
chim non. Nó giơ tay kiến nghị, "Hay là, chúng ta cũng về thành xem sao?"

Lạc Việt gật đầu, "Ở đây tạm thời cũng không nhìn ra thêm gì nữa, hẵng

về thành cái đã."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.