LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 640

Chiêu Nguyên nhìn bọn họ vặn vẹo hỏi cung dưới danh nghĩa khen

ngợi, rất muốn lập tức đẩy mâm bỏ đi, Lâm Tinh ngấm ngầm vỗ cánh tay
nó, dùng pháp thuật truyền âm nói, "Người phàm đều như thế, thường
xuyên coi cứu người là chiêu bài hại người, đối với người cứu mình cũng
thường ôm mối hoài nghi, về sau sẽ còn phải gặp nhiều cảnh tương tự.
Ngươi đừng xụ mặt xuống, sẽ gây thêm phiền phức cho Lạc Việt đấy."

Chiêu Nguyên buồn bã vâng lời, miễn cưỡng làm bản thân trông thật

bình tĩnh, cũng dùng pháp thuật truyền âm nói với Lâm Tinh, "Tôi không
hiểu vì sao bọn họ lại làm thế này."

Lâm Tinh nói, "Vì bọn họ là người phàm mà. Người phàm có rất nhiều

tâm địa, rất khó nắm bắt, ngươi lừa ta ta lừa ngươi, ngươi hại ta ta hại
ngươi, bởi thế thần hộ mạch chúng ta mới như khổ sai."

Tôn Bôn cười nói với Đặng tổng quản, "Đại nhân khéo lo rồi. Chuyện

này, thật ra thảo dân không tiện nói cho lắm." Gã xoay xoay chén rượu, cố ý
ngập ngừng rồi mới nói, "Thảo dân... thật ra xuất thân từ thảo khấu, thời
gian trước từng có xung đột với Lạc Việt thiếu hiệp. Thảo dân sợ hắn tới
vương phủ vạch trần thân phận của mình, sau này trong lúc tỉ thí lại đôi bên
không ai phục ai bèn hẹn ra ngoài thành, định giải quyết dứt điểm một lần
cho xong, ai ngờ lại chứng kiến công công và Đàm Đài tiểu thư gặp thích
khách." Lời này nói ra, ai nấy đều kinh ngạc.

Lâm Tinh bàng hoàng nhìn Tôn Bôn, trời ạ, vỏ não tên họ Tôn này có

phải bị đập hỏng rồi không? Lại dám chủ động khai ra mình là thổ phỉ, còn
là một thổ phỉ vượt ngục lẩn trốn, nhờ đó giúp Lạc Việt che đậy. Tên Tôn
Bôn ngồi đây là Tôn Bôn thật sao...

Sở Linh quận chúa lần đầu lên tiếng, "Ta từng nghe nói Lạc Việt thiếu

hiệp trước đây cùng các vị nghĩa sĩ giang hồ hiệp lực đẩy lui hãn phỉ, ngay
Giang hồ tạp báo cũng tán dương Lạc thiếu hiệp là thiếu niên anh hùng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.