LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 683

Đỗ Như Uyên thở dài, "Phải, đã không còn thời gian nữa."

Tôn Bôn khoanh tay, dựa mình vào tường thành, "Quận chúa, Bắc quận

kéo đến không ít binh mã, cô định thế nào?"

Sở Linh quận chúa thản nhiên quay đi, nhìn xuống chân thành, bên dưới

đoàn quân tay giơ đuốc lửa kín mít của Bắc quận đột nhiên tách ra, chừa
chỗ cho một cỗ xe ngựa chầm chậm tiến lên, xe ngựa dừng lại cách cổng
thành không xa, có một người đứng trên xe. Chiêu Nguyên ngóng mắt nhìn
kỹ, "Là người đã dạy Lạc Việt."

Có điều hôm nay trên đầu ông ta không phải khăn vuông, mà là mũ tử

kim, trên người ông ta không phải áo vải, mà là trường bào thêu mãng xà.
Sau lưng ông ta là một lá cờ, trên cờ thêu một chữ: Mộ.

Một tên lính từ bên cạnh nhảy xuống, dắt một con ngựa ra, tung mình

lên yên, thúc ngựa phóng tới chân thành, hét lớn, "An Thuận vương gia
phụng chỉ tới điều đình. Trấn Tây vương phủ mau chóng mở cổng thành,
quân đội trong tay quận vương đều là binh mã triều đình, thù riêng giữa hai
phủ quận vương không nên di hại đến bách tính."

An Thuận vương?

Lạc Việt ngỡ ngàng, người chỉ điểm cho hắn dưới gốc cây, lại là An

Thuận vương? Ở Luận võ Đại hội, An Thuận vương rõ ràng là một người
béo tốt mặt mũi hiền từ, sao chỉ trong mấy tháng, thay đổi đã lớn nhường
này?

Sở Linh quận chúa giơ tay ra hiệu, lập tức có phó tướng trèo lên tường

thành hét vang xuống dưới, "Khởi bẩm An Thuận vương điện hạ, Bắc quận
vu cho Tây quận tội tự ý tự tập binh mã trong thành, vịn cớ đem quân vây
ráp Tây quận, giở trò phản loạn. Quận chúa nói, sẵn lòng mở cổng thành,
mời An Thuận vương vào tra soát, nhưng nếu chứng thực Tây quận oan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.