LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 682

Lạc Việt nói, "Đúng rồi, nếu thành bị phá, những người ấy xin gửi gắm

cả cho các vị, biết đâu phủ quận vương lại có mật đạo, lúc ấy cứu được ai
thì cứu, chạy được ai thì chạy."

Nam Cung Cầm cuối cùng cũng vững vàng lên, "Phải rồi, chúng ta dù

sao cũng biết võ công, trước sáng ngày mai độc chất còn chưa phát tác, đủ
để làm rất nhiều việc, mọi sự ở đây cứ giao cho bọn ta. Đỗ thế tử, Lạc
huynh, các vị bảo trọng."

Lạc Việt ôm quyền, quay người đi tới cổng thành phía Bắc.

Bắc môn, lửa đỏ cháy ngợp bầu không.

Tổng quản dẫn Đỗ Như Uyên, Lạc Việt, Chiêu Nguyên, Lâm Tinh, Lạc

Lăng Chi, Ứng Trạch, Tôn Bôn và Văn Tế lên thành lâu, dưới thành, tiên
phong của đại quân Bắc quận đang cao giọng gào thét.

"Người trong thành nghe đây, Trấn Tây vương phủ giả mượn danh nghĩa

kén rể, tự ý tập kết quân đội, ý đồ mưu phản, hôm nay Bắc quận dẫn quân
tới dẹp loạn, nếu Trấn Tây vương phủ kịp thời tỉnh ngộ, mở cửa nhận tội,
thì vẫn còn một con đường sống. Bằng không, bọn ta sẽ phá tung cổng
thành, bắt quân nghịch tặc."

Sở Linh quận chúa đóng bộ áo giáp đứng trên thành lâu, đang nhìn đăm

đăm xuống dưới, tựa như một pho tượng đá câm lặng. Nghe tiếng bước
chân, cô quay đầu lại, mắt dừng ở Đỗ Như Uyên, ánh lửa tựa bông thược
dược khổng lồ thắm máu, nở bung xung quanh cô.

"Mẫu phi chết rồi, phụ vương chết rồi, đệ đệ duy nhất của ta cũng chết

rồi, Bạch thị giờ chỉ còn mình ta. Tây quận, chỉ có thể dựa vào ta thôi. Hiện
giờ, vì thành Cửu ấp, vì cả Tây quận, ta phải đánh bại Bắc quận. Đã không
còn thời gian nữa rồi." Mắt sáng ngời, kiên định lạ thường, cô nhìn thẳng
vào Đỗ Như Uyên, "Ngươi phải giúp ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.