LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 224

Tử Thụ cau mày, "Khâu Thường, bỏ qua chuyện chúng ta và ngươi là

thiên địch, chỉ tính riêng món nợ máu giữa ngươi và Vũ tộc, ngươi cũng
không nên nói ra những lời điên khùng này."

Khâu Thường ưỡn thẳng lưng, dằn từng tiếng, "Hung thủ sát hại tổ phụ

tại hạ không phải là Thiên Ý, cũng không phải Tử quân. Chỉ kẻ đó có nợ
máu với tại hạ mà thôi. Tại hạ và Thiên Ý thật lòng yêu nhau, dẫu là thiên
địch thì sao chứ?"

Trong nháy mắt, gương mặt thuần phác của gã bừng sáng lạ thường.

Thiên Ý lộ vẻ vui mừng như không dám tin đây là sự thật, vùng ra khỏi tay
Tử Thụ, lao vào lòng Khâu Thường. "A Khâu A Khâu, dù trời long đất lở,
dù thiếp bị trục xuất khỏi Vũ tộc, dù Lăng Sương và tất cả núi non trên đời
đổ sụp, dù Niệm Họa và tất cả ao hồ cạn khô, thiếp cũng vĩnh viễn ở bên
chàng."

Tử Thụ giận xanh mặt. Lạc Việt Chiêu Nguyên Lâm Tinh đều bình thản.

Ứng Trạch "hừ" một tiếng, "Tình nhân đúng là làm người ta buồn nôn."

Tôn Bôn khoanh tay cảm thán, "Họa mi huynh đài này, xem ra huynh

đài không ngăn được đâu."

Vẻ mặt Tử Thụ âm trầm phức tạp, lặng thinh không nói. Thiên Ý kéo

Khâu Thường đến, cùng quỳ xuống, nhìn gã khẩn cầu, "Ca ca."

Tử Thụ lẩm bẩm, "Muội bị tình cảm nhất thời làm mê muội tâm trí,

mong rằng sau này muội đừng hối hận."

Khâu Thường kiên định đáp, "Tại hạ không hối hận."

Thiên Ý cũng níu chặt cánh tay gã, "Muội cũng tuyệt không hối hận.

Đầm Niệm Họa sẽ phù hộ bọn muội, để muội và Khâu Thường vĩnh viễn ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.