LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 261

Đỗ Như Uyên cười đáp, "Chúng ta chỉ định tới xem thử, không vào

trong đâu, nếu công công không yên tâm, chi bằng dẫn đường cho chúng ta
đi, cũng tiện giám sát."

Mạt Yêu tên cũng như người, chỉ là một tên tiểu thái giám hạ đẳng,

không dám trái ý Đỗ thế tử, đành gượng cười, "Vậy, mời hai vị xem qua rồi
quay lại." Đoạn dẫn Lạc Việt và Đỗ Như Uyên đi vòng ra sau chính điện,
liền trông thấy một chái nhà ngăn cách với một khu vườn rộng. Khung cửa
tròn phủ bụi trên chái nhà đóng chặt, nhưng không khóa.

Mạt Yêu đẩy cửa, dẫn bọn họ vào trong, bên trong cũng có mấy gian

điện gác, thoạt nhìn chẳng có gì đặc biệt, nhưng lại ngầm toát lên vẻ bất
thường. Nóc nhà và góc mái của những ngôi điện gác nơi đây khác hẳn các
chỗ khác, không hề trang trí, khung cửa dán sa trắng, bên ngoài điện là cổ
thụ chọc trời, âm u tĩnh mịch.

Lạc Việt chợt "a" lên một tiếng. Lâm Tinh ẩn thân bên cạnh chọc chọc

hắn, "Này, có gì không ổn à?"

Lạc Việt lẩm bẩm, "Sao nơi này lại trồng hòe, chẳng lẽ trong cung

không kiêng kỵ ư?"

Cây hòe chính là mộc quỷ, người bình thường sẽ không trồng loài cây

này trong nhà, vậy mà ở trong nội viện thâm cung lại gặp. Càng lạ lùng hơn
là, hai cây hòe đều ở hai góc nằm về một phía hậu điện, còn hai góc kia
trồng hai cây liễu. Cả bốn cây đều cành lá um tùm, hẳn là cổ thụ mấy trăm
năm. Hòe là mộc quỷ, liễu là mộc tiên, hai cây liễu già hai cây hòe cổ, nằm
ở bốn góc đối nhau, như trấn giữ cái gì đó. Lâm Tinh và Chiêu Nguyên
không cảm thấy tà khí âm u, chỉ phát hiện nơi này toát một không khí bi
thương, thấm vào tận cốt tủy. Lạc Việt hỏi, "Chúng ta vào xem qua được
không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.