LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 27

Hai vị phó tướng Tiễn, Mã cũng hết sức tán đồng. Các tướng sĩ cũng

phấp phỏng không ngớt bởi trước đó họ đã từng kiến nghị Lý tướng quân
chi bằng làm phản quách cho rồi. Lý tướng quân cúi đầu trầm tư một lát,
cuối cùng cũng hạ quyết tâm, "Được, bản tướng cùng các huynh đệ xin
nghe thiếu hiệp sai khiến!"

Lạc Việt vội đáp, "Hành quân bày trận giữ trại phá vây là sở trường của

Lý tướng quân, mọi thứ xin trông cậy vào tướng quân cả. Tại hạ chẳng biết
cầm quân đánh giặc gì hết, hai chữ 'sai khiến' quyết không dám nhận!"

Lý tướng quân sững người, còn Cao thống lĩnh lại bật cười, "Lạc thiếu

hiệp quả là người thành thật thẳng thắn."

Lạc Việt thuyết phục được Lý tướng quân, bèn trở về Cửu Ấp, mọi

người trong thành đều hân hoan cổ vũ hắn. Nam Cung Cầm kiến nghị, "Có
binh quyền trong tay, phải mau mau nghĩ cách đánh lui quân triều đình bên
ngoài thành mới được."

Lạc Việt làm thinh không nói. Sự việc trước mắt đang rối tinh rối mù,

chẳng biết phải gỡ từ đâu. Hiện giờ mọi người đang đổ dồn mắt vào hắn,
nghiễm nhiên coi hắn là thủ lĩnh, khiến hắn cảm thấy mình như con khỉ phải
mặc áo vậy, bứt rứt khó chịu vô cùng. Đỗ Như Uyên vội lên tiếng, "Cần
tính toán kỹ càng xem nên dùng binh ra sao mới được, nhất định không
được sơ sẩy mảy may, chúng ta vốn là cứu người cứu mình, không thể để
xảy ra thất bại và hy sinh vô ích được."

Lý tướng quân, Cao thống lĩnh đều tán thành.

Đỗ Như Uyên bèn đề nghị, "Trước mắt chúng ta cứ phân rõ nhiệm vụ

cho từng người, gặp phải biến cố này, bách tính trong thành vô cùng bất an,
cần ổn định lòng dân đã. Vả lại, cũng phải mau chóng thống kê xem trong
thành còn bao nhiêu lương thực, đủ cho chúng ta duy trì bao nhiêu ngày.
Còn nữa, thuốc thang cần thiết phải chuẩn bị đầy đủ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.