LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 575

Tay áo phải của Đàm Đài Tu hơi nhấc lên, gần như không thể nhìn thấy,

một chiếc chìa khóa và một túi gấm được ném vào phòng giam. Mắt Trọng
Hoa Tử bỗng lóe lên ánh sáng nóng giãy, lão lê bằng đầu gối tới trước mấy
bước, để hai thứ đó bên dưới bộ đồ cũ nát của mình.

Đàm Đài Tu lạnh lùng nói, "Yêu đạo, ngươi còn bao nhiêu đồng đảng

nữa hả? Còn không mau khai ra, có lẽ bản tướng có thể giúp ngươi đỡ phải
chiu cực hình."

Đại Lý Tự lại đưa đến một rương vật chứng trong An Thuận vương phủ.

Lạc Việt lục lọi hồi lâu, vẫn chẳng thu được gì. Những manh mối vụn vặt
mà hắn phải vắt óc suy nghĩ mãi mới ra lại không sao nối lại được, khiến
hắn bực bội hết sức. Lạc Việt dựa vào lưng ghế, nhắm mắt day day thái
dương. Mái tóc được búi chặt bằng kim quan nặng trịch khiến chân tóc đau
âm ỉ.

Sáng hôm nay, khi sắp xếp cho Lục La phu nhân ở tạm trong một cung

viện, bà lại lên tiếng nhắc nhở hắn, "Lạc vương điện hạ, tôi biết điện hạ là
một người lòng dạ đơn thuần chính trực, vì vậy mới dám to gan nhắc nhở.
Hằng ngày điện hạ có một vài cử chỉ mà nếu để người thường trông thấy, có
thể sẽ lấy làm lạ. Trên thế gian này, bất kể nơi đâu cũng có những lời xì xào
dị nghị, Lạc vương điện hạ sắp đăng cơ, càng cần phải để ý lời nói cử chỉ."

Lạc Việt mở mắt, đẩy đám vật chứng trên bàn ra, vươn tay cầm lấy tấu

chương. Hắn cứ ngỡ có vài bản tấu, hoãn lại một hôm cũng chẳng sao, nào
ngờ lại làm lỡ đại sự cứu tế. Cuối cùng, Lạc Việt cũng bắt đầu được nếm
mùi gian khổ khi làm hoàng đế, chỉ cần hơi sơ sểnh, sẽ biến thành hôn quân
tức khắc.

Trong điện chợt nổi lên một luồng hơi lạnh lạ lùng, Lạc Việt nghi hoặc

nhìn quanh, Chiêu Nguyên và Chiêu Li chẳng biết đã mất tăm tự khi nào.

Cả đại điện mênh mông, chỉ có mình hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.