LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 588

An Thuận vương lại nói, "Cũng xin Lạc thiếu hiệp nhỏ một giọt máu

vào đó."

Trong đầu Lạc Việt nổ "ầm" một tiếng, hai tay run lên, đoạt lấy chủy

thủ, cắt vào đầu ngón tay mình.

Máu nhỏ vào bát, chạm vào giọt máu dưới đáy bát kia, rồi hòa làm một.

Chủy thủ "keng" một tiếng rơi xuống đất, Lạc Việt ngã ngồi xuống ghế.

An Thuận vương nói, "Nếu cho rằng ta giở trò, có thể để thần tiên của

các người lại nghiệm chứng. Hoặc thí nghiệm lại mấy lần nữa cũng được."

Khớp xương toàn thân Lạc Việt kêu răng rắc. An Thuận vương nhìn

thẳng vào gương mặt tái nhợt của hắn, "Ngươi không phải tên Lạc Việt,
cũng không phải là Hòa Việt, ngươi vốn họ Mộ, là con trai của ta. Thái tử
mà mới thoạt nhìn qua, các ngươi cứ tưởng rằng là con trai ta, thật ra đó
mới là huyết mạch Hòa thị. Người mà các ngươi đưa lên ngai vàng, lại là
con trai ta. Đúng là một đám ngu xuẩn tự cho mình là đúng. Một đám trung
thần chỉ biết làm hỏng việc. Trời không dung huyết mạch Hòa thị, nên Mộ
gia chúng ta mấy đời tận tâm kiệt lực, che cả mắt trời, che cả mắt thần. Cuối
cùng lại hỏng chuyện vào tay các ngươi đám trung thần tự cho mình là
phải." Cơ bắp toàn thân An Thuận vương căng ra, kéo căng dây trói, "bựt"
một tiếng, dây trói đứt rời. Ông ta xông đến, tóm lấy cổ áo Lạc Việt, "Tiểu
súc sinh! Nếu ngươi còn có lương tri, còn muốn nhận tổ quy tông thì lập tức
tới đại điện, trả lại hoàng vị cho thái tử đi. Cái gì mà long thần nói ngươi là
huyết mạch Hòa thị, chọn ngươi làm hoàng đế? Rõ nực cười! Thần tiên là
cái gì chứ? Ngay cả con trai Mộ Diên ta và hậu duệ Hòa gia thực sự còn
không phân biệt được."

Chiêu Nguyên cuối cùng cũng hiểu ra, trên đường vào kinh, tại sao có

một lần y nhìn thấy bóng lưng Lạc Việt từ phía sau, bèn cảm thấy hắn rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.