LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 631

Ngao Minh đứng dậy, "Ứng huynh, an bài như vậy không phải ta sỉ

nhục huynh, vùng vân lĩnh âm sơn là địa bàn của Tham Kỳ, trận chiến này
không như mọi khi, không thể kéo dài được."

Ứng Trạch gật đầu, "Ta hiểu."

Gương mặt Ngao Minh thoáng vẻ bất nhẫn, Cửu Dao cau mày nhìn sa

bàn trong trướng, "Chiến sự tại long doanh, bản quân vốn không có tư cách
xen vào, nhưng xin Ngao điện hạ đừng trách bản quân nhiều chuyện, vùng
Vân Lĩnh tập trung khá đông ma binh, Tham Kỳ lại kiêu dũng, nơi đó
chướng khí dày đặc, tiện thu liễm khí tức, rất dễ phục kích, nếu Quảng Ân
tướng quân đem thêm nhiều binh mã, chẳng phải càng ổn thỏa hơn sao?"

Ngao Minh khoanh tay đáp, "Cửu Dao tiên quân không hiểu về chiến

lực của Long tộc rồi."

Quảng Ân tướng quân cũng cười nói, "Không sai, năm vạn quân còn e

quá nhiều. Đối phó với đám tiểu ma đó, một vạn quân là đủ rồi."

Cửu Dao liếc Ứng Trạch, thấy hắn vẫn lặng thinh, nên cũng không nói

thêm gì nữa.

Ngao Minh và Quảng Ân dẫn quân rời đại doanh, cả doanh trại trống

không, Cửu Dao đứng cạnh trướng, đưa mắt nhìn theo lớp lớp bụi trần dưới
vó ngựa thiên binh xa dần, lòng cứ thấy chênh chao. Y trở vào doanh
trướng, chỉ thấy Ứng Trạch đứng trước sa bàn, đôi mày nhíu chặt, mắt nhìn
chằm chằm sa bàn đến xuất thần.

Cửu Dao hỏi, "Có phải tướng quân cũng thấy không ổn?"

Ứng Trạch trầm mặc hồi lâu mới đáp, "A Mộc đã nhận lời ta sẽ không

xuất binh nữa, chắc không sao."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.