LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 87

Lạc Việt đang vung trường kiếm hỗn chiến với địch nhân, chợt thấy cả

người sáng bừng lên, đỉnh đầu tê dại đi, trước khi mất đi ý thức, bên tai còn
nghe thấy tiếng sấm rền inh tai nhức óc.

Tâm trí Chiêu Nguyên thoáng chốc trống trơn, như thể kẻ bị sấm sét

đánh trúng không phải Lạc Việt, mà chính là mình. Sấm sét tan đi, trên mặt
đất lộ ra một cái hố khổng lồ, tầng đất bên trong khô cằn cháy sém, mấy thi
thể đen thui nằm ngổn ngang. Chiêu Nguyên chỉ thấy trước mắt tối sầm,
suýt rớt từ trên mây xuống. Trong lúc tâm thần hoảng loạn, nó chợt thấy cổ
tay thắt lại có gì đó đang lay động.

Là sợi pháp tuyến chia ra buộc trên cổ tay nó và Lạc Việt, giờ lại đột

ngột xuất hiện, sáng lên nhàn nhạt nơi cổ tay nó, rồi từ từ bò xuống dưới
như nước chảy, chớp mắt đã bò đến một "thi thể" đen thui trương phềnh
trên mặt đất, "thi thể" đó khẽ động đậy, rồi một lớp đất cháy đen vỡ ra trong
quầng sáng, là Lạc Việt.

Cũng may, Lạc Việt không sao.

Hắn nằm bất động trong một con nhộng ánh sáng lấp lánh bảy màu,

pháp tuyến vàng nhạt vẫn buộc nơi cổ tay không hề suy suyển, xuyên qua
cả quầng sáng, nối liền với Chiêu Nguyên. Lớp đất đen ban nãy là bùn đất
bị sấm sét móc lên, che lấp cả con nhộng ánh sáng, bởi thế Chiêu Nguyên
từ trên nhìn xuống, mới thấy giống một thi thể cháy đen trương phềnh.
Chiêu Nguyên vừa mừng vừa sợ, vội ẩn thân lao đến Lạc Việt, nó vừa đến
bên cạnh Lạc Việt thì luồng sáng bảy màu kia vụt tắt, pháp tuyến vàng nơi
cổ tay cũng biến mất. Chiêu Nguyên biến lại thành hình rồng, chui vào
ngực Lạc Việt, nghe rõ mồn một tiếng tim hắn đập, bấy giờ mới thực sự thở
phào nhẹ nhõm, chợt thấy man mác một cảm giác yên lòng xưa nay chưa
từng có.

Đúng lúc này, nó nghe thấy có tiếng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.