LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 98

Khanh Dao lại hào hứng nói, "Đạo hữu nhất thời không nhớ được

chuyện trước lúc hôn mê, không chừng cùng tại hạ tới phế tích xem thử lại
thu hoạch được gì chăng?"

Lạc Việt bấy giờ đang rối loạn, chẳng biết đi đâu về đâu, thầm nghĩ

nhận lời Khanh Dao không chừng lại có chuyển biến, cũng tiện thể thăm dò
xem người này có dối trá hay không. Rất có thể Khanh Dao trước mặt là
người do phụng hoàng phái đến, cố ý đóng kịch lừa gạt hắn. Trải mấy ngày
trấn thủ Cửu Ấp thành, Lạc Việt đã quả đoán hơn rất nhiều, hắn cân nhắc
thật nhanh rồi nói, "Được, vậy làm phiền Khanh Dao đạo hữu."

Khanh Dao cười đáp, "Khách sáo quá, phải rồi, đạo hữu còn chưa cho

tại hạ biết danh tính."

"Tại hạ tên Lạc Việt."

"Khanh Dao" chẳng hề có phản ứng gì trước cái tên này, chỉ chắp tay

nói, "Vậy dọc đường phải nhờ Lạc đạo hữu chiếu cố thêm cho."

Lạc Việt ngỡ ngàng đứng giữa bụi cỏ nhìn về phía trước.

Cửu Ấp thành đúng là một miền phế tích. Nếu như nơi này đích thực là

Cửu Ấp.

Băng qua tường thành đổ nát tiến vào trong, khắp nơi là giếng đổ tường

nghiêng, hoang lương quạnh quẽ. Lạc Việt và Khanh Dao đi giữa những
ngói vỡ gạch tàn, thấy trên mặt đất đầy những khe nứt đâm ngang xẻ dọc,
Khanh Dao nói, "Địa tầng bị hủy hoại nghiêm trọng nên thành này không
thể xây dựng lại được, chẳng biết mấy năm nữa, nơi này có thể cất gác đặt
lầu, dựng lại thành trì được nữa không." Nói đoạn y tìm một khối đá tương
đối bằng phẳng, lấy tay áo lau qua bụi đất rồi ngồi xuống, "Cửu Ấp thành là
thành cổ, nghe nói, thời thượng cổ khi tiên ma đại chiến, có vị thiên tướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.