LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 96

có thể chiếu ứng lẫn nhau."

Lạc Việt đổi hẳn sắc mặt, "Cửu Ấp sao rồi?"

Ngưới áo lam ngạc nhiên nhìn hắn, "Lẽ nào không phải đạo hữu tới phế

tích Cửu Ấp để dò tìm bí mật ư..."

Phế tích? Chưa nghe hết câu, Lạc Việt đã tóm chặt lấy cánh tay y, đầu

óc hắn rối như tơ vò, gắng gượng giữ lấy một tia lý trí còn sót lại, hỏi, "Xin
hỏi, hôm nay là ngày tháng năm nào?"

Vẻ hiếu kỳ trong mắt người áo xanh lại tăng thêm, y đáp rành rọt,

"Mồng sáu tháng Năm năm Minh Xương thứ ba."

Minh... Minh Xương năm thứ ba?

Lạc Việt trợn tròn hai mắt, "Quốc... quốc hiệu của bản triều là...?"

Người áo lam vội hỏi, "Đạo hữu không sao chứ? Quốc hiệu bản triều

đương nhiên là Tề."

Lạc Việt lật đật giật lùi mấy bước, dựa vào vách hang, mặt tái mét. Tề.

Minh Xương năm thứ ba. Thanh Huyền. Khanh Dao.

Lẽ nào... Lẽ nào nơi đây là hơn bốn trăm năm trước?

Lạc Việt phát hoảng lên trước ý nghĩ này, vội ôm lấy đầu, Chiêu

Nguyên trong lòng hắn cũng giơ móng vuốt bấu chặt lấy đầu. Không đúng,
Lạc Việt ôm đầu nghĩ, hắn không phải đang mơ, mà là bị sét đánh sinh ra ảo
giác.

Người áo lam lo lắng lại gặng hỏi hắn có sao không, Lạc Việt yếu ớt đáp

không, trong đầu quay cuồng như chong chóng đủ thứ ý niệm. Bất kể là
nằm mơ hay ảo giác, đều phải nắm rõ tình hình trước mắt đã. Lạc Việt day

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.