LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 122

Ta biết rõ tư vị bị người chỉ chỉ trỏ trỏ, đương nhiên sẽ không mong

muốn con mình nếm trải cảm giác chua xót khổ sở này. Thêm nữa việc ta
với hắn đánh nhau dữ dội đến nay vẫn chưa phân định, cả hai còn chưa nói
rõ ràng, lúc này nói lấy thân báo đáp, quả thực là có hơi sớm.

Ta ha ha hồ lộng nói: “Ngươi với ta quen biết cũng chẳng phải một ngày,

nếu hôm nay có thể thoát khỏi nguy khốn, Thanh Loan tất nhiên lấy thân
báo đáp!”

Hắn lạnh lạnh liếc ta một cái, hơi hơi gật gật đầu, biểu tình giống như

cực kỳ không tin.

Ta lau cái trán lấm tấm mồ hôi cùng hắn ngăn địch, tự nhiên biết hắn

hoài nghi như vậy cũng là có đạo lý. Ngôn xuất tất hành (nói là làm) đó là
hành vi của những phàm nhân quân tử cổ hủ, bản tiên chẳng qua chỉ là một
loài lông vũ, vạn năm qua tình huống nói rồi không làm được không phải
chỉ có một lần, hắn hoài nghi cũng là có nguyên do, chẳng thể nào trách
người khác.

Áp Vương thấy hai người chúng ta như vậy càng tức giận hơn, cười ngạo

mạn độc ác : " Lão phu cho vợ chồng son các ngươi thời gian ly biệt cũng
không thành vấn đề. " Há miệng phun ra tam muội chân hỏa, vòng quanh
kết giới xoay quanh không dừng.

Nhạc Kha thấp giọng nói: “Nàng ở đây chờ ta!” Nói rồi thân thể như dải

lụa trắng lao ra khỏi tiên chướng, trong tay nắm chặt lưỡi kiếm ba thước,
đánh thẳng đến trước mặt Áp vương.

Ta thấy hắn liều mạng tấn công, dùng phương pháp cá chết lưới rách,

đương nhiên là vì tu vi không thể bằng Áp vương, tiên chướng này chỉ có
thể bảo hộ được một lúc, bị vây ở đây cũng không thể thoát khỏi nguy
khốn, hắn mới có hành động này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.