LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 124

cách nói nhân gian, đây chính là đại nghĩa sinh tử, ta há có thể ham sống sợ
chết, sống tạm như thế ?

Cũng không biết làm thế nào lại sinh ra một cỗ lực lượng, ta vận pháp

lực toàn thân niệm một cái phá tự quyết, nhất thời kim quang bắn ra bốn
phía, kết giới trước mặt ta vỡ ra thành bọt biển, ta dùng thanh linh ngũ sắc
trong số lông vũ trên người, khiến đám oán quỷ ác sát sợ tới tới mức thối
lui ra ngoài ba dặm, Hổ yêu lập tức hô to : " Tiên tử tội gì lại đối nghịch với
Áp vương ? Tại hạ đã hướng Áp vương báo cáo hôn sự của người và ta,
đến lúc đó tại hạ đương nhiên vui mừng náo nhiệt cưới tiên tử, người cần gì
phải vì một con rồng mà chịu khổ ? "

Ta quay đầu nhìn, Nhạc Kha giống như phân tâm nghe thấy mấy câu nói

đó, dưới kiếm có chút chần chừ, không đề phòng trên cánh tay trái lại bị Áp
vương đâm bị thương, hắn hơi buông thõng tay trái quay đầu nhìn ta, trong
mắt hình như có tia kinh hãi.

Ta cuối cùng rống to bằng cả sức lực : " Một Hổ yêu nho nhỏ cũng dám

ngông cuồng đòi kết tiên duyên, tìm chết sao ? " Thanh linh ngũ sắc trong
tay biến hóa thành một thanh đao sắc bén, dồn hết tu vi cả đời hướng phía
Hổ yêu đâm tới, bóng tối bao trùm sắc mây phai nhạt, sói yêu kêu thảm
một tiếng : " Đại ca… "

Hắn thế nhưng trong lúc nguy cấp đã chắn phía trước Hổ yêu.

Nếu không phải giờ phút này ta với những yêu tinh này là địch, e rằng

bản thân cũng sẽ cực kỳ cảm phục tình nghĩa này của sói yêu.

Hổ yêu dường như không thể tin được việc ta cư nhiên hạ sát chiêu, ngơ

ngơ ngác ngác đứng ở phía sau sói yêu, chính là báo yêu đôi mắt như muốn
nứt ra : " Loan điểu, ngươi thế nhưng lại giết hại nhị ca nhà ta, ta liều mạng
với ngươi… "

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.