LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 506

Đôi mắt mọng nước của con hỉ thước nhỏ dần dần trong suốt, mặc dù

vẫn còn nét sợ hãi, nhưng thân người cũng đã thả lỏng không ít.

Đợi đến khi dì và Đan Chu mất hút, ta mới mang theo con chim hỉ thước

nhỏ, nhún chân bay lên đám mây. Ly Quang nét mặt lo lắng nhìn xuống,
thấy ta quay lại, lúc này mới hé ra gương mặt tươi cười rạng rỡ.

Ban đêm, ta ở Tư Hoàng Điện ôm cánh tay phụ thân không chịu đi ngủ.

Người gõ đầu ta: “Loan nhi hôm nay có chút nghịch ngợm, chạy ra ngoài
chơi.”

Ta kinh ngạc: “Phụ thân sao lại biết?”

Người cười đến ý vị thâm trường: “Chỉ là con không nên nảy sinh đụng

chạm với Xích Diễm. Người này tâm ngoan thủ lạt, hành sự hai mặt, bụng
dạ khó lường, so với con vẫn là một tiểu điểu nhi, rất dễ đối phó.”

Ta quay đầu suy nghĩ, vui vẻ: “Phụ thân lẽ nào dạo gần đây ở trong cung

phát chán rồi, vì vậy cũng lén lún ra ngoài?” Biết rõ chẳng qua là người lo
lắng ta đi ra ngoài không người bảo vệ, vì vậy mới âm thầm theo sau mà
thôi.

Phụ thân nhéo mũi ta: “Ranh ma cổ quái!”

Nửa đêm, ta trốn phụ thân lén lút cùng Ly Quang nổi lên mặt biển, trên

Cửu Trùng Thiên đóa đóa kim hoa sáng rỡ, đẹp như ban ngày, chính là đại
điển hôn lễ của Lăng Xương Thái tử và Đan Chu, cũng không biết cảnh
tượng đẹp đẽ dường nào.

Xa Nhạc Kha đã không ít ngày, không rõ hắn đã cứu được Trắc phi

nương nương hay chưa. Tu La Vương phụ thân mặc dù anh minh thần võ,
nhưng người quang minh lỗi lạc, trước giờ cũng chưa từng phái những thứ
đại loại như mật thám đến Thiên giới, ta từng thử thăm dò người có biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.