LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 583

Giống như đóa hoa nở ở nơi đáy lòng sâu thẳm, hương tỏa theo làn gió,
ngửi mùi hương lòng càng sầu thêm.

— Đây là khúc ca của sự ly biệt.

Giao Nhân có sở trường về thuật mê hoặc, ngay cả tiếng ca của Giao

Vương cũng không thoát khỏi tà âm đó, chỉ có mình Ly Quang thì không
cần âm thanh mê hoặc ấy, tự tìm con đường riêng, tiếng ca tự nhiên, âm
điệu trong trẻo. Thanh âm như vậy, muốn mê hoặc lòng người đã khó,
muốn mê hoặc thần binh Tiên giới chỉ sợ càng khó hơn. Nhưng mà hắn
không chút sợ hãi đứng trên đỉnh ngọn sóng, nhấp nhô theo nhịp thủy triều
vẫn không ngừng cất tiếng ca.

Tay Giao Vương nâng Tử Mạch, trong cơn giông bão ra sức gào thét:

“Đồ ngốc, đây là lúc nào rồi mà ngươi còn không chịu dùng thánh âm?”

Thánh âm chính là tiếng ca của vương tộc Giao Nhân, người ca phải

dùng một lực thu hút tâm thần rất lớn, cũng dễ dàng mê hoặc lòng người
nhất. Ly Quang từng nói, khi thánh âm cất lên, thần tiên có tâm trí bạc
nhược đều phải quăng vũ khí mà đầu hàng, kể hết những ham muốn mê
hoặc mà mình mong mỏi.

Từ lúc sinh ra đến khi trưởng thành, Ly Quang luôn học thánh âm. Ta và

hắn quen biết đã lâu nhưng cũng chưa từng được thưởng thức thánh âm
này. Giao Vương thấy Ly Quang không chịu nghe theo lời mình thì càng
thúc giục Tử Mạch, ánh sáng càng mạnh, tiếng ca của chim Loan càng
vang dội. Bỗng chốc cuồng phong bão táp càng dữ, ta lảo đảo bay lượn
trong mưa, chỉ nghe vài tiếng răng rắc dường như ngay cạnh bên tai, trong
miệng cảm thấy ngòn ngọt thì ta đã ói ra một ngụm máu tươi, ánh sáng của
Tử Mạch xuyên qua Côn Lôn kính khiến tấm gương đột nhiên vỡ tan thành
nhiều mảnh, tiếng ca chim Loan bi thương, trong thoáng chốc Tử Mạch
cũng vỡ tan hóa thành những mảnh vụn mang ánh hào quang màu tím từ
tay Giao Vương rơi xuống làn sóng u tối nơi biển cả mênh mông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.