LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 870

chúa điện hạ cùng người kết lương duyên, sau này nhất định không hề
nhàm chán…”

Nàng cứ thao thao bất tuyệt ở bên tai ta kể lể điểm tốt của Ma Lạc, khiến

bổn tiên tức giận, bực mình nói: “Nếu như Ma Lạc thống lĩnh khiến cô yêu
mến như vậy, chi bằng để cô thay bổn điện hạ gả cho hắn?”

Thị nữ trong điện cả kinh, ai nấy đều quỳ phục xuống, cất giọng cầu

khẩn: “Điện hạ, là nô tỳ nhiều chuyện! Nô tỳ đáng chết, điện hạ đừng tức
giận!”

Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân mạnh mẽ, phụ thân một thân thường

phục bước vào, nhìn thấy dáng vẻ đau đầu của ta, phẫn nộ nói: “Công chúa
mới về, sao lại vô duyên vô cớ khiến công chúa tức giận?”

Ta nhức đầu xua xua tay: “Toàn bộ lui hết đi!” Chỉ đợi đến khi tiếng

bước chân biến mất, mới xị mặt xuống, hỏi: “Lục Mộng nói phụ thân vì nữ
nhi định hôn sự, chính là trưởng tử của Thôi Phục thúc chúc, chuyện này là
thật sao?”

Đôi mắt phụ thân sáng rực, không chút né tránh: “Hôn sự này phụ thân

thay con quyết định. Hiện tại trong thành Tu La không ai không biết không
ai không hay!”

Ta gào lên một tiếng, tưởng tượng thấy lúc hết thảy mọi người đều chúc

mừng mối hôn sự này, duy chỉ có tân nương là ta đây lại không biết gì,
không khỏi nảy sinh cảm giác hoang đường. Nhưng ta cũng không thể nào
nổi nóng với phụ thân, vì vậy lại càng ấm ức nói: “Phụ thân biết rõ con
không có tình cảm với Ma Lạc, vì sao nhất định phải ghép hai người chúng
con thành một đôi?”

Phụ thân sờ sờ lọn tóc ta: “Lẽ nào Thanh nhi cho rằng phụ thân là bậc

trưởng bối nhẫn tâm, không chịu cho con và ý trung nhân kề cận nhau?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.