LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 899

gương mặt tươi cười, mắt phượng lấp lánh vô tội nhìn ta, biện bạch nói:
“Thanh nhi đừng giận! Đây là nàng tự đánh mình!”

Bổn tiên mệt nhọc cả ngày, eo đau lưng mỏi, buồn bực gia tăng, như hổ

đói vồ mồi liền đè Thái tử điện hạ tôn quý của Thiên giới xuống, hung hắn
cắn một cái lên lỗ tai trắng như ngọc của hắn: “Trong mơ cũng muốn khi dễ
người khác, dạo gần đây nàng bị cung nga Tiên giới tạo thành tật xấu này
sao?”

Nói đến chuyện này, bổn tiên có chút tức giận

Chúng tiên tử của Thiên giới, ai nấy đều rảnh rỗi phát sợ, đại khái là

không có chuyện để làm, đến cùng vẫn làm ba cái chuyện thương xuân bi
thu. Trước đây lúc Lăng Xương còn là Thái tử, chung quy có thể thu về rất
nhiều khăn đẹp. Mặc dù hắn không dùng, nhưng tiên tử cung tỳ các tộc
cũng dõi mắt trông theo. Người này nhậm chức bất quá mới hơn nửa tháng,
tiên đồng thị hầu của hắn đã không biết từ đâu ôm về một đống khăn lụa
dây đai linh tinh, tất cả đều tinh xảo đẹp đẽ, nghĩ thấy đã tốn không ít tâm
tư, cũng làm khó mấy vị tiên tử xinh đẹp này ngày đêm gấp rút, đích thực
là một tấm tình si.

Mấy hôm trước bổn tiên một mình ở trong điện buồn chán, liền đem mấy

chiếc khăn này ra ngắm nghía, nhìn thấy mấy chiếc khăn này tinh xảo đẹp
đẽ, xứng danh tuyệt phẩm, chỉ có kỹ năng ấy là bổn tiên không những
không thể, mà ngay cả lỗ kim cũng không xuyên qua được. Trong lòng thật
sự buồn bã vô cùng, đợi khi thằng nhãi Nhạc Kha này quay về trong điện,
lại bị hắn khi dễ một phen.

Tình hình mấy chiếc khăn này càng ngày càng tăng lên không ít, cũng

không biết hắn cả ngày làm cái gì, thật sự khiến người ta nghi ngờ mà.

Ta dùng ánh mắt không tốt quan sát gương mặt hắn, nơi ánh mắt lướt qua

hắn liền đưa tay che lấy, chỉ lộ ra đôi mắt, thấp giọng xin khoan dung:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.