LỚP HỌC CUỐI CÙNG - Trang 141

hữu của thằng em quý hóa của tôi. Nó mở đầu:
“XIN TRÀO! Thằng em đã hòa nhập vào thập niên 90".
Tiếp theo, nó kể lại vài chuyện xảy ra với mình trong tuần qua, có đùa cợt
chút đỉnh. Và cuối cùng, nó lại kết thúc như thế này:

"EM VỪA BỊ THÓT TIM VÀ BỊ TÀO THÁO RƯỢT. CUỘC ĐỜI CHÓ
MÁ. SẼ LÓI CHUYỆN PHIẾM SAU NHÉ.
(KÝ TÊN) CÁI CON C…”

Tôi cười rũ cho đến khi nước mắt ứa ra.
Quyển sách này ra đời phần lớn là do sự gợi ý của thầy Morrie. Thầy gọi nó
là "đề án cuối cùng của chúng ta". Giống như điểm lý thú của các công
trình khác, nó tạo điều kiện cho chúng tôi xích lại gần nhau. Thầy Morrie
rất vui mừng khi có một vài nhà xuất bản đánh tiếng, dẫu thầy chết trước
khi gặp bất cứ ai trong số họ. Số tiền khá lớn kiếm được dùng vào việc
trang trải chi phí thuốc men cho thầy - và đó là điều thầy trò chúng tôi lấy
làm đắc chí.
Chúng tôi đã cùng ngồi trong phòng làm việc của thầy bàn bạc tựa sách.
Thầy rất thích đặt tên các thứ. Thầy nêu ra nhiều cái tên, nhưng đến khi tôi
đề xuất: "Thầy thấy tựa đề là Lớp học cuối cùng có được không ạ?", thầy
mỉm cười sướng mê - tôi biết thầy rất ưng ý.
Sau khi thầy mất, tôi lục lọi các hộp đựng tài liệu của thầy và phát hiện ra
một tờ bài làm kiểm tra cuối khóa của tôi hồi còn học lớp thầy. Đã 20 năm
qua rồi! Trên đầu tờ giấy là nét chữ tôi viết gửi thầy, bên dưới là lời nhận
xét phản hồi của thầy.
Tôi ghi: "Kính gửi huấn luyện viên của con..."
Còn thầy thì ghi: "Mến gửi cầu thủ của ta..."

Không hiểu sao mỗi khi tôi nhìn tờ giấy là tôi lại nhớ thầy da diết.
Có bao giờ bạn thật sự có một người thầy? Một người trân trọng bạn như
viên ngọc quý chưa được mài giũa, một thứ trang sức mà có thể lấy trí tuệ
chà cho sáng bóng lên? Nếu bạn may mắn có một người thầy như thế, bạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.