LỚP HỌC CUỐI CÙNG - Trang 54

Cuộc sống đầy đủ và trọn vẹn
Danh sách trên nằm gọn trong chiếc cặp của tôi trong chuyến tới West
Newton lần thứ tư. Đấy là một ngày thứ Ba cuối tháng Tám. Hệ thống máy
lạnh ở phi trường Logan Airport không làm việc, hành khách vớ gì quạt
nấy cho đỡ nóng, giận dữ gạt những giọt mồ hôi chảy ròng ròng trên trán.
Nhìn mặt họ, tôi cứ tưởng họ đang săn lùng kẻ nào đó để... giết cho hả nỗi
bực bội, tức giận.

Tôi bước vào năm học cuối. Thầy Morrie đề nghị tôi viết khoá luận về môn
học thầy dạy.
Tôi? Tôi sẽ viết gì đây?
“Vấn đề nào khiến con quan tâm?”, thầy hỏi.
Hai thầy trò đảo tới đảo lui, rà xét nhiều vấn đề và cuối cùng lựa chọn thể
thao. Thế là tôi bắt tay vào công trình kéo dài một năm. Chủ đề của khoá
luận là tại sao bóng đá lại trở thành một thứ thuốc phiện, một tôn giáo đối
với dân Mỹ. Tôi không hề ngờ rằng việc viết khoá luận chính là cuộc thực
tập cho nghề nghiệp tương lai của mình. Kì thực, tôi chỉ thấy mình có thêm
cơ hội để được gặp thầy mỗi tuần.
Với sự giúp đỡ của thầy Morrie, tới đầu mùa Xuân, tôi đã hoàn tất bản
khoá luận dài 112 trang. Cũng đầy đủ chương hồi với đủ loại ghi chú, trích
dẫn tài liệu và được đóng bìa da đen. Tôi đem nó khoe thầy với đôi chút tự
hào trẻ con.
“Ta chúc mừng con”, thầy Morrie điềm tĩnh nói.
Tôi cười toe toét trong lúc thầy mãi học công trình của tôi. Rồi tôi đưa mắt
nhìn quanh phòng làm việc của thầy: cũng vẫn những kệ sách, cái sàn gỗ
trải thảm, chiếc trường kỷ quen thuộc đã mấy năm nay. Tôi vẩn vơ nghĩ
thầm: Chắc chẳng có chỗ nào trong cái phòng này mà mình chưa ngồi.
“Con biết không, Mitch?”, thầy đăm chiêu. Ông vừa đọc vừa nói, tay đưa
lên mũi sửa gọng kính. “Với những khoá luận như thế này, có lẽ trường sẽ
yêu cầu con quay lại đây để học Cao học.”
"Thế ạ?”
Tôi đáp và cười thầm mãn nguyện. Thế nhưng chỉ trong nháy mắt, những ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.