cuồng, với tầm 2000 người tham dự. Cái tay Robbins này đã cho họ uống thứ
thuốc gì để họ quy tụ nơi đây - và cái đám đông đầy những kẻ thất bại thảm
thương này là cái thể loại gì vậy?
Ấn tượng đầu tiên của tôi về Robbins là một anh chàng bụi bặm, đúng chất
California. Ông ấy cao gần 2,1 mét và năng lượng tỏa ra từ ông có tính lầy lan rất
mạnh. Nhiều người trong khán phòng liên tục nhảy bật tại chỗ, gào lên những câu
như: “Yes! Yes! Yes! Tôi là động lực của cái tốt!” Và: “Tiến lên! Tiên lên! Tiến
lên!”
Cảnh tượng này gióng lên một hồi chuông cảnh báo trong đầu tôi. Phải
chăng Robbins chỉ là một diễn viên tôi, huênh hoang và rầu rĩ trong giờ diễn của
y trên sân khấu? (Tác giả sử dụng đoạn trích của Shakespeare trong tác phẩm
Macbeth: “Life’s but a walking shadow, a poor player That struts and frets his
hour upon the stage” - Chú thích của người dịch). Phải chăng ông chỉ là một kẻ
ngốc kể lại câu chuyện đời mình, đầy ầm thanh và cuồng nộ, nhưng hoàn toàn
rỗng tuếch? Tôi đứng ở phía sau, hờ hững tham gia. Nhưng nhiều giờ trôi qua, tôi
nhận thấy tôi đã mở cửa lòng và chấp nhận khả năng rằng ông ta có gì đó để dạy
cho tôi.
Robbins giành được lòng tin của tôi một phần do ông hoàn toàn cởi mở về
động lực của ông. Có một lúc, ông bảo với chúng tôi, “Nhìn này, tôi cũng là một
người Mỹ như các bạn vậy. Động lực của tôi là vui vẻ và thành công, và sống
cuộc đời tốt đẹp hết mức có thể. Và cũng như hầu hết các bạn, tôi cũng muốn
kiếm tiền và trở nên giàu có. Giàu hơn tôi của ngày hôm nay. Một phần tiền
không nhỏ tôi kiếm được là từ những buổi seminar như thế này. Nhưng, ước
muốn giúp đỡ người khác của tôi cũng ngang bằng với ước muốn kiếm tiền của
tôi, thậm chí có phần hơn. Và tôi biết mình có thể dạy các bạn những điều sẽ giúp
ích cho bạn, và điều đó đáng giá hơn nhiều so với chi phí các bạn tham gia buổi
seminar này”.
Đó là một ví dụ tuyệt vời của sức mạnh của sự chân thật - của việc nói thực
lòng. Lời bộc bạch cõi lòng của ông đã thuyết phục được tôi tin ông cho đến khi
chứng minh được là ông sai. Nên tôi đã ở lại.
Nói một cách nào đó, các hồ nghi ban đầu của tôi là đúng. Các buổi seminar
của Robbins đích thực là một hình thức tẩy não. Hét lớn một điều đủ lâu thực sự
có thể đóng đinh điều đó vào tâm trí, và bất kỳ ý tưởng nào cũng có thể được cài
vào đầu bằng cách lặp đi lặp lại thật nhiều. Điều này là một vũ khí nguy hiểm, có