LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 19

yêu chàng thật sự. Thế nên chàng lấy giọng vỗ về mà nói:

- Cô Liên ơi, xin cô biết cho. Tôi cứ ngỡ tôi còn rảnh rang nên có quyền
vui, không dè, trong tinh thần của người kia, tôi là kẻ có bổn phận trung
thành. Nhưng giờ đã hết điều ấy rồi, tôi nguyện sẽ không làm buồn người
đó nữa đâu.

Định giả dối vì nghe tội nghiệp ai kia ngỡ rồi chẳng có gì lôi thôi, nào ngờ
chàng bị dính ngay, y như một con chim đậu phải cây que quện mủ mít của
bọn đánh bẫy mủ, vừa đặt chơn xuống là rút lên không được nữa.

Người đẹp đã bắt mạch được "cậu em" nầy rồi. Cậu ta vỡ mộng, nhưng cậu
ta là người đa cảm, biết điều, tốt bụng, thích làm quân tử Tàu, mà nếu
không thích, cậu ta cũng đã trót làm anh hùng rơm rồi thì không thể thoát ra
khỏi cái bẫy mà nàng đặt.

Bài toán bể đầu của nàng đã đến lúc phải được giải lý hỏa tốc, mà anh con
trai nầy vừa lọt vào rọ thì phải chụp ngay lấy hắn, nếu không hắn sẽ vùng
vẫy để cố thoát và có thể thoát được thì nguy quá.

Nàng không mong đợi một vị cứu tinh nào cả, nhưng khi khổng, khi không,
hắn lại nhào vô để nạp mạng, và ràng đã chụp được đầu con lươn rồi, phải
mần thịt nó ngay, bởi lươn hay vuột lắm.

Thế nên người đẹp quẹt nước mắt cá sấu rồi nghẹn ngào nói:

- Làm thế rào mà em còn tin anh được ?

- Tôi xin thề.

- Khỏi, đời bây giờ ông bà không bẻ cổ, không vặn họng ai nữa hết mà thề
cho mất công. Em chỉ cần một bằng chứng nho nhỏ thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.