LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 230

cho tới ngày nay cuộc tán tỉnh giả đò của Định cũng cứ còn hoàn toàn bí
mật đối với Liên), và thỉnh thoảng thắc mắc lại nổi lên: "hắn tán mình để
chi?"

Đêm nay nàng mới thấy là Định rất có lý mà cho rằng "Được" tình phụ, thú
vị lắm, và "Được" đau khổ, hay ho lắm.

Đêm nay mặc dầu lòng nàng nặng đau buồn, Liên cũng nghe dễ chịu hơn
những đêm trống không trước khi gặp Định. Không có công việc làm mà
cứ phải ngồi đó mà nhìn người ta vui chơi, nó chán, nó tủi, nó trống rỗng
nó lạt phèo.

Liên cố nhớ lại những giây đồng hồ trước khi Định xuất hiện lần đầu xem
nàng đang làm gì. Nàng đang không làm gì cả. Đành vậy. Nhưng nàng ngồi
thế nào nhìn vào đâu?

"Phải rồi, như thế nầy", Liên đã nhớ ra. Nàng như ngó mông vào khoảng
không, nhưng thật ra thì nàng nhìn một bàn kia mà một cặp đang đối diện,
người thiếu nữ thoạt trông cứ ngỡ là Lan. Rồi nàng thấy lại là không phải,
nhưng cứ ưa nhìn họ.

Đêm ấy cũng đúng vào giờ nầy đây, sàn gỗ cũng trống không, khách ăn
thưa thớt chỉ có khác là nàng không đang nghĩ gì cả.

Liên cố không nghĩ gì cả, nhìn cái bàn đen ấy với cái bộ như là ngó mông
vào khoảng không. Nàng muốn tạo lại không khí y hệt như một không khí
đêm đó, không khí riêng của nàng chớ không phải không khí của vũ trường
với cái mơ hão là Định cũng sẽ xuất hiện ra.

Những dân tộc lâu đời như Ba Tư, Á Rập, Trung Hoa và ta thường tin
tưởng rằng thỉnh thoảng có một sự trùng phùng tất cả mọi điều kiện, ở một
nơi nào đó, bất cứ vào thời nào, và hễ sự trùng phùng ấy mà xảy ra, thì cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.