LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 279

- À, nếu Liên đoán biết thì chắc Liên đoán rằng ta mới yêu nhau, hay chính
em tới đây để bắt xác anh.

- Rất có thể là như vậy.

- Thôi, anh đi nghen cưng!

Chàng ôm đầu bạn hôn lên tóc bạn một cái rồi ra khỏi buồng.

Lan cũng sửa soạn để ra đi ăn sáng, vì Định phải điểm tâm riêng với người
bạn có xe, nên họ không có đi ăn lót lòng với nhau.

Hôm nay, Lan bắt đầu mua sắm đây, cho một đời sống vợ chồng vĩnh cửu,
và trưa nay Định về, thấy sự thực hiện giai đoạn đầu của chương trình,
chàng nghẹn cứng nơi cổ họng vì cảm động, vì thương xót.

Nhưng nàng cũng chưa mua gì nhiều được, bởi nàng không có tiền, mà
không nỡ mở miệng hỏi tiền của bạn. Thế nên nàng chỉ mang về nhà có
tấm náp để trải chiếc bàn ăn nhỏ và một mớ khăn bàn mà thôi.

Vả lại, cũng không vội, vì chuyện trăm năm thì trễ một vài hôm cũng chẳng
sao. Thứ bảy, chúa nhựt là hai ngày nghỉ ngơi thân thể và trí óc chớ.

Ừ, hôm nay thứ bảy và chiều nay sẽ có một người buồn teo ruột trong đô
thành. Chiều thứ bảy đầu tháng mà một thiếu phụ trẻ đẹp rảnh rang, không
phải giữ gìn cho ai, lại không được ai mời đi ăn cơm, đi giải khát cả, huống
hồ gì người cô đơn ấy lại vừa mất một đứa em, nó cũng an ủi nàng được
phần nào, nếu nó có mặt.

Nó đã đi, mà đi với ai? Với kẻ mà nàng thương nhớ, đợi chờ, nhưng không
bao giờ đến với nàng cả. Liên sẽ tưởng tượng rằng Lan với Định đang sóng
đôi, đi trên bãi cát dưới ánh trăng và nàng nghe nao nao buồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.