LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 455

Lan nói rồi nắm mũi của Định mà giựt một cái như trẻ con cờ bạc mà ăn
thua bằng sự vuốt mũi nhau.

- Em hiểu tầm ruồng. Đâu có phải đợi anh đuổi, em mới cần về.

- Ngoài việc anh đuổi em, em không thấy có trường hợp nào khác. Em
hổng thèm hờn mát anh đâu mà mong. Ai dại gì hờn mát để anh dễ đuổi
khéo bằng cách chọc giận em.

- Thôi, em xếp cho xong áo quần đi, rồi đi ăn cơm.

- Hông. Anh phải xếp hè!

- Cũng được.

- Rồi phải cất nữa.

- Ừ.

- Nhưng không được xếp bây giờ.

- Sao vậy?

- Tại em thích nằm trên tay anh vầy, lâu thật lâu.

Trong giây phút, Định có ý nghĩ đi trốn, không phải trốn Lan mà cùng trốn
với Lan. Nhưng biết trốn nơi nào bây giờ? Trốn nợ, trốn một kẻ thù mà
pháp luật truy nã, tức kẻ ấy ít dám xuất đầu lộ diện, mà còn đã khó lắm
thay, huống hồ gì là trốn cả một tổ chức đồ sộ, đầy đủ phương tiện, có tay
và có tai, có mắt cùng khắp mọi nơi. Mà chàng lại là kẻ nguy hiểm số một,
bởi chàng đang ôm giữ một bí mật lớn, cần trừ đi ngay, nếu chàng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.