LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 459

Tới đầu đường Phan Thanh Giản, Định phóng xe qua cầu rồi đạp ga.

Chàng chạy bao nhiêu cây số giờ cũng không thoát được chiếc trắc xông,
nhưng cứ chạy cho họ rượt theo chơi cho vui. Tới ngã tư Thị Nghè, chàng
phải ngừng lại, rồi bớt tốc độ luôn cho tới khỏi cầu Văn Thánh là cầu lưng
lừa nguy hiểm rồi mới đạp thêm ga lần lần.

Trời có trăng, hai bên xa lộ, mặc dầu giữa mùa nắng ếch lại bắt cặp rất
đông, day bên tay trái hay tay mặt gì, dòm vào trong xa cũng thấy lố nhố xe
hơi, xe xì cút tơ và các loại xe hai bánh khác với lại vô số kể là bóng người.

Chiếc Peugcot chạy vùn vụt, và đôi bạn say tốc độ nên không nói gì với
nhau cả.

Định say lúy túy nên chàng có cái ý muốn hơi ngông nầy là cứ chạy hoài
chạy hủy với tốc độ tối đa, kỳ cho tới khi nào hết xăng thì thôi. Có lẽ chừng
đó chàng đã tới Định Quán rồi cũng nên.

Chiếc trắc xông sẽ đậu lại trước mũi xe chàng vì họ định rằng chàng toan
lủi vào rừng. Nhưng chàng sẽ cười lên rồi xin quá giang xe họ để trở về
Saigon. Chắc họ sẽ rủa chàng ghê lắm.

Hoặc nếu dọc đường, gặp tai nạn, càng hay. Với tốc độ nầy thì không làm
sao mà thoát chết được, nếu xe đụng hay lật.

Nhưng tới ngã ba Tam Hiệp, chàng tỉnh lại nên quay xe để trở về Saigon,
và chàng thấy chiếc trắc xông chạy tới từ đàng xa. Họ cố giữ một khoảng
cách giữa chàng và họ, thấy bớt tốc độ để quày xe về, họ cũng chạy chậm
lại để quay sau chàng.

Trên chuyến về, Định giữ phía bên trong để được chạy chậm thật chậm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.