LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 587

- Té ra...

- Ừa.

- Như vậy em sẽ được an lòng hơn, và cám ơn anh đã biết sự thật.

- Anh biết em là đứa cứng đầu, khó lòng mà thuyết phục.

- Vậy em cương quyết không đi chớ ?

- Không.

- Thế thì anh trả tự do cho em đó.

Lan đứng lên đi liền, Định bận trả tiền rồi bước ra khỏi vũ trường mà
không ngó ngoái lại lần nào hết.

Chàng xuống thang lầu, hai chân như chở không muốn nổi thân thể chàng.

Trên kia, ai mở cửa kiếng phòng lạnh nhạc vang lên đuổi theo chàng.

Đó là nhạc riêng để cô ca sĩ ca. Nổi bật lên là tiếng kèn, tiếng kèn chơi một
điệu nhạc Jazz nhại nhạc của Armstrong, ngậm ngùi buồn một nỗi buồn
như giọt mưa thu rơi trên mái tôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.