LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 69

đánh đắm tàu, nhưng là tàu nhỏ. Chỉ có năm người phụ ta thôi. Ít quá mà
làm ăn gì? Bây giờ ta tổ chức đại qui mô à! Ta sẽ giết người nhiều lắm,
nhưng trò chơi... Không! Công việc chớ, công việc nầy khác lắm. Mary!
Lại gần đây! Ta tin cậy cháu, cháu không giống dì cháu. Ta hợp tác với
nhau, nghe?
Joss chồm đến bất ngờ, chộp tay Mary ấn cô ngồi xuống cạnh mình:
- Chính rượu quái quỉ hại ta đó, Mary! Nếu không coi... Bình thường ta
không sợ gì hết, chính ta giết người, dìm chúng xuống nước, lấy đá đập lên
đầu chúng...mà ta ngủ ngon lắm, chả có băn khoăn gì hết. Đứa nào nói có
lương tâm cắn rứt là nói láo, nói theo kiểu trưởng giả, tụi văn sĩ láo khoét.
Lương tâm là cái gì? Hình thù nó ra sao? Bịa! Mà có cái kỳ nầy: hễ ta say
thì ta thấy xác chết hồi sinh. Ý trời ôi! Đứa thì bị cá ăn mất mắt, đứa khác
thì tóc vướng trong rong bể, đứa thì da mặt trắng như sáp. Có một lần, ta
gặp một phụ nữ tóc xõa dài, tay bám lấy tấm ván, tay kia bế con. Thuyền ở
gần đó và bể không có sóng, nhiều kẻ sống sót và cố lội vào bờ, nước cạn,
biết không, Mary? - Chả là tụi ta tính lầm con nước. Bà kia cầu cứu dữ lắm
nhưng ta tặng cho bả một hòn đá to vào mặt, bả ngã ngửa, buông cả tấm
ván lẫn con. Đâu phải ta độc ác gì , công việc là công việc chớ. Ta phải ra
tay, nếu không họ lên bờ sao? Nếu không lanh tay, họ sẽ lên bờ nhiều người
lắm. Tụi ta phải ném đá, gần quá thì áp lại, bẽ gãy lọi tay chân họ, dìm họ
xuống nước. Nước sâu không đầy một thước, khó lắm chớ dễ gì? Ta chu
đáo lắm, phải không Mary?
Ngọn nến lung linh. Joss lại nắm tay cô gái, tay cô lạnh và mềm nhũn như
bàn tay kẻ vừa tắt hơi. Lão giật mình, buông cô ra, nhìn phía khác:
- Bàn tay gì giống như...
Rồi lão im luôn. Mary ngồi chết dí, nhìn con muỗi đậu trên tay Joss, nàng
chợt nhớ lại cái lần lão cắt bánh cho nàng, khéo léo, mềm mại. Nhung giờ
đây, nàng tưởng tượng đến viên đá trong tay lão. Joss quay lại:
- Tiếng đồng hồ gõ mà ta tưởng tiếng chuông báo động trên bãi bể, nghe
buồn quá đi! Tiếng chuông báo động trên tàu ấy mà, có lần ta muốn hét to
cho át tiếng chuông cầu cứu. Chúng ta cũng vất vả lắm chớ đâu phải dễ
dàng gì. Chèo thuyền dọc theo bãi, đem theo đủ thứ: gậy gộc, giẻ, dao,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.