LỬA ĐẮNG - Trang 254

ban, ngành, đến cả cấp trưởng phòng. Thế là lúc phân công, gần như tất cả
các cấp trưởng đều rơi vào tay các ông bên tỉnh ấy. Còn bên quê chủ tịch
đều chỉ làm cấp phó. Sau thấy chối quá, ông bí thư mới phải điều chỉnh lại
một vài cấp trưởng cho bên kia. Mâu thuẫn bắt đầu từ đấy chứ đâu. Hai tỉnh
thế, mà hai cơ quan cũng thế. Hễ hợp nhất là y như rằng một bên bị lép vế.
Bao giờ cán cân cũng nghiêng về bên cấp trưởng. Em nghĩ việc sắp xếp cán
bộ là quan trọng nhất đấy anh ạ. Nếu lòng dạ quân cán không yên, họ
không tâm phục khẩu phục thì đấy là mầm mống mất đoàn kết. Dòi từ
trong xương dòi ra là thế.

Hùng có lối thuyết phục người tranh luận bằng những câu chuyện lòng
vòng, xa xôi kiểu ấy. Anh thường dùng nó để minh hoạ cho lập luận của
mình. Đã làm việc với nhau nhiều năm, Kiên rất tin vào sự đúng đắn trong
nhận thức của Hùng. Thay lời khuyến cáo của Hùng có lý, Kiên bảo:

- Tôi thì cậu không phải lo thiên vị. Một là tôi hai mang, quân hai bên cũng
đều là quân tôi. Hai là tôi phải chịu trách nhiệm trực tiếp và cuối cùng. Ta
sẽ làm việc với tổ chức Quận uỷ và Uỷ ban trước.

Hùng giẫy nảy:

- Thì tất nhiên phải làm việc với tổ chức rồi. Nhưng là làm sau, và nên là
sau cùng. Em rất dị ứng với các bố tổ chức. Thế nào cũng nói được. Nói thế
nào cũng được. Nếu anh thực sự tin vào sự đúng đắn của nguyên tắc này thì
anh với em thống nhất ngay bấy giờ. Theo em, việc sắp xếp lại đội hình chỉ
dựa vào duy nhất hai tiêu chuẩn tài và đức thôi, anh có đồng ý thế không?

Kiên đưa tay ra, hai người bắt tay thật chặt:

- Hoàn toàn nhất trí!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.