LỬA ĐẮNG - Trang 48

Vốn ngưỡng mộ ông, nên nghe câu vừa rồi, lại thấy mắt ông hướng về phía
mình, anh chờ ông đi tới.

Ông bắt tay Công, đôi mắt sau cặp kính trắng lấp lánh:

- Vừa dũng cảm, vừa hợp lý. Cảm ơn đồng chí!

***

Nhiều ngày, sau cuộc họp giao ban báo chí cuối cùng Triển dự ấy, ông Thụ
được Văn phòng "Cụ" mời lên làm việc. "Cụ" hỏi ông, tình hình báo chí
gần đây, có gì đặc biệt? Đồng chí Tổng biên tập bị tạt axit đã về làm việc
phải không?

Mấy chục năm trước, xuất thân từ một người cán bộ chuyên trách công tác
Đảng, chỉ vì mê viết báo mà ông từ chối đề bạt vào chức vụ cao hơn hẳn
công việc đang làm, đế đi làm báo. Cái mẫn cảm chính trị mách bảo ông,
những câu hỏi như thế chỉ là mào đầu. Ông chờ "Cụ" đưa ra vấn đề, mà vì
nó, ông bị gọi lên.

Y như rằng.

- Tôi nghe nói, đồng chí yêu cầu các báo noi gương tờ Thời luận phải
không?

"Thế nghĩa là đã có anh bạn nào mách đây. Có thể, người cơ quan, mà cũng
có thể ngoài cơ quan. Chả cần biết ai tâu.Bây giờ loại người như thế hơi…
sẵn. Kệ! Mình cứ đàng hoàng nói rõ chính kiến của mình".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.