LỬA HẬN - Trang 113

Rồi nàng chợt kêu lên - một âm thanh mới chẳng liên quan gì với nỗi khát
khao, với dục tình hay với bất cứ thứ gì được gọi là sự sợ hãi. Nó nhói lên
và gầm rít trong đầu anh khiến anh dứt vội khỏi môi nàng.

“Jean-Del”. Nàng ngước nhìn anh bằng đôi mắt mở to với hàng mi cong
ướt. Bàn tay nàng lần tới và đặt lên tay anh, và anh bắt đầu cảm nhận được
nhịp đập điên cuồng nơi trái tim nàng.

“Đừng, tôi không muốn”. Ôi, nhưng anh muốn. Anh những muốn tràn ngập
trong nàng, tràn ngập trên người nàng. Anh tấn người ép nàng vào xe, gắng
tìm cách chế ngự.

Có tiếng Caine Gantry chửi rửa gì đó bằng tiếng Pháp vẳng lại từ phía bến
tàu.

Anh cũng chẳng tử tế gì hơn thằng chó đẻ người Cajun ấy khi không còn
làm chủ được mình như vậy. Vừa tự rủa mình, Jean-Del vừa đẩy Sable sang
bên và giật mạnh cửa xe. “Vào đi”.

Nàng ngồi vào chỗ ghế khách trong khi anh ngồi vào sau tay lái và khởi
động máy. Anh cảm thấy sự né tránh của nàng trong dáng vẻ khoanh tay
ôm ngực co người nép vào cửa xe, cách thật xa mình. Anh cảm nhận được
cả sự run rẩy của nàng nữa. Rồi nàng làm một việc khiến anh những muốn
kéo nàng vào lòng và ôm chặt thêm lần nữa.

Nàng chìa hai cổ tay ra.

Anh kéo cần số chuyển sang số lùi. “Tôi đâu có định bắt cô”.

Nàng từ từ buông tay xuống vạt áo. “Nhưng tôi đang chạy trốn. Tôi đã ăn
cắp một chiếc xe”. Có vẻ như nàng đang thuyết phục anh rằng mình không
phải là người đáng tin cậy.

“Cô tưởng chiếc xe bị đánh cắp có thể đưa cô thoát khỏi vụ này sao?” Anh
lui xe cho đến một chỗ đủ rộng rồi xoay vòng chữ U hướng về phía đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.