LỬA HẬN - Trang 149

vậy?” Giọng anh có vẻ lo lắng.

“Tay em hơi xót”. Nàng hơi cong người đưa đôi mắt mệt mỏi xem xét bàn
tay mình dưới ánh sáng lọt vào từ cửa sổ. Cái cửa sổ... Nàng rên lên. “Em
bị dính chúng khi gắng trèo ra qua cửa sổ. Phía trên lầu”.

Giọng anh trầm lặng. “Dính cái gì?”

“Hồi sáng anh có hỏi em bị dính các dằm gỗ trên tay ở chỗ nào. Em đã cố
trèo ra qua cửa sổ đằng trước ở trên lầu”. Nàng đã quá bấn loạn sau khi
thoát ra khỏi đám cháy và hầu như quên mất khoảnh khắc đó. Giờ thì nàng
mệt rã rời và đôi mắt cứ buông trĩu xuống. “Cái cửa ấy bị đóng ván, em
không sao đẩy ra được”.

“Em không tìm thấy cửa ra vào hay sao?”

“Ở tầng dưới hả? Nàng ngáp dài. “Em đã cố, nhưng không mở được”.

Ý nghĩ cuối cùng trước khi nàng chìm vào giấc ngủ là về cánh cửa của căn
nhà ấy, chính cánh cửa nàng đã dùng khi bước chân vào. Kẻ giết LeClare
và nổi lửa đốt nhà hẳn đã gắng nhốt nàng trong đó.

***

Trong khi Sable còn đang ngủ Jean-Del ngước nhìn khe hở giữa các tấm
vát lót trần. Đã vài giờ trôi qua từ lúc anh thôi ngủ và ra khỏi giường. Anh
nhìn nàng cuộn tròn sang chỗ anh giờ đã trống trên giường, bàn tay đưa ra
quơ tìm trong vô thức và kéo vào lòng chiếc gối của anh.

Anh chẳng cần phải đứng dậy để nhìn nàng, nhưng anh vẫn muốn vậy. Ánh
sáng vừa đủ để anh nhìn thấy vẻ thanh thản bình an của nàng trong giấc
ngủ. Nó cũng đủ để thấm qua lớp áo ngủ mỏng manh của nàng đổ trên bộ
ngực vun đầy hai bên hàng cúc, trải nhẹ trên đường viền dọc phía hông
nàng, trên khoảng tối tối mờ giữa cặp đùi nàng.

Bản thân anh cũng rã rời, thâm tím, thêm nỗi đau căng cứng dậy lên trong
giây phút ngả lưng nằm xuống bên nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.